Tôi đã tìm thấy Giê-su!

Sau khi cùng anh chị em trong nhóm cầu nguyện, tôi lại trở về nhà, và tình cờ gặp Giê-su.
– Giê-su ơi, có lẽ đây là lần đầu tiên con cảm thấy mở bài thật khó khăn. (Tôi cất lời trong trạng thái suy tư)
– Điều gì khiến con gặp trở ngại như vậy? (Giê-su ân cần)
– Con muốn chia sẻ tâm trạng của con. Nhưng… (Tôi ngập ngừng đắn đo)
– Ta nghe con nói đây. (Giê-su mỉm cười)
– Thật sự rất tuyệt vời! (Tôi chợt gieo lên)
– (Giê-su vẫn nhìn tôi và lắng nghe)
– Buổi cầu nguyện tối nay tuyệt vời lắm Giê-su ơi. Nếu Người ở đó hẳn Người sẽ vô cùng, vô cùng vui sướng. Và Người sẽ giống con bây giờ, sẽ lẫn lộn vô vàn cảm xúc. Con muốn kể hết, chia sẻ hết những gì con nhận được trong buổi tối hôm nay. Nhưng con không biết con nên bắt đầu vẽ bức tranh tâm tình của con từ đâu để gửi tặng trọn vẹn mọi cảm xúc này tới tất cả anh chị và các bạn của con? (Và tôi lại ngập ngừng đắn đo)
– Vậy ta sẽ gợi ý cho con. (Giê-su cầm tay tôi)… Nắm chặt tay Ta, và con sẽ tìm được câu trả lời.
– (Tôi chờ đợi)
– Con đã thấy Ta chưa?
– Thấy? 

(Tôi dụi mắt) Con đang mơ sao? Ôi không! (Tôi reo lên trong sự ngỡ ngàng vỡ òa) Là Giê-su! Sao con lại ngu nguội đến vậy? Giê-su đang ở trước mặt con! Giê-su đang nói chuyện với con! Ôi Giê-su của con. Con thấy Giê-su! Thấy? Thấy! Con hiểu ý Ngài. Bây giờ con biết mình nên làm gì! Con tìm được điểm chính trong bức tranh tâm tình của con rồi! Con đã tìm thấy Giê-su!
– (Giê-su mỉm cười hiền hậu và mờ dần)

1897732_375318495983210_3669647357561880003_n

Bỗng…
Có âm thanh gì đó? Lạ nhỉ? Nghe quen quen? Sao giống tiếng chuông báo thức? Báo thức ư?
Ôi! Là chuông báo thức. 
Tôi giật mình ngay từ suy nghĩ ấy.

Tôi tỉnh hẳn.

Thì ra đó chỉ là một giấc mơ. Một giấc mơ vẻn vẹn, ngắn ngủi. Nhưng kỳ lạ, rất kỳ lạ. Giấc mơ ấy khiến tôi bất giác tự hỏi mình… Nó xuất phát từ đâu? Nó có ý nghĩa gì? Nó có bình thường như mọi giấc mơ hằng đêm của tôi không? Và tôi bắt đầu ngẫm lại ngày hôm qua để tự mình giải thích cho giấc mơ đó.

Ngày hôm qua, tôi vẫn được thức dậy trong bình an của Chúa. Vẫn được gìn giữ khi tôi hòa mình vào dòng xe tấp nập. Và hoàn thành một ngày học tập không mấy căng thẳng.

Ngày hôm qua, có giờ cầu nguyện với anh chị và các bạn. Giờ cầu nguyện? Phải rồi! Chính là đây. Chính đây là điều làm nên sự kỳ lạ của giấc mơ đêm qua.

10940605_375318559316537_6278458465746402027_n

Giờ cầu nguyện ấy, tôi được “tìm”. Tìm kiếm cho chính mình cảm giác bình yên khi tự mình đốt cháy lên ngọn nến nhỏ bé. Và nhìn chăm chú vào nó, cho đến khi nó lụi tàn và tắt ngấm. Tôi tìm thấy dư vị ngọt ngào trong những bản nhạc thánh ca không lời… “Tìm”!

Giờ cầu nguyện ấy, tôi được “tìm lại”. Tìm lại mình của quá khứ. Chưa bao giờ tôi làm điều đó. Quá khứ với tôi, nó không hẳn là màu đen u ám, nhưng cũng không hoàn toàn tràn ngập sắc hồng. Tôi đã từng ích kỷ và dành cho mọi người xung quanh sự thờ ơ. Tôi bi quan khi những xui xẻo cứ chất chồng, chùn bước vì mình thất bại trong nụ cười đầy khinh thường của bạn bè… Nhưng cuộc đời vẫn yêu thương tôi. Cho tôi sinh ra trong một mái ấm hạnh phúc. Cho tôi lớn lên và biết học cách tự phấn đấu từ những giọt mồ hôi của ba mẹ. Và giờ đây, sau bao nỗ lực, tôi được bước chân tới cổng trường đại học như bao anh chị và các bạn… “Tìm lại”!

10945010_375318619316531_8663960704969045973_n

Giờ cầu nguyện ấy, tôi được “gặp gỡ”. Tôi đã không hề cầu nguyện gì trong buổi tối hôm đó, mà chỉ ngồi, lặng lẽ theo dõi tất cả mọi người. Sự im lặng tuyệt đối nhưng chẳng ngột ngạt. Sự im lặng ấy tạo nên phút bình yên thực sự. Ai cũng nhẹ nhàng nhắm mắt lại và cúi mặt. Dường như, đó là lúc anh chị và các bạn được là chính mình với Chúa. Có tiếng thở dài nhưng không phải mệt mỏi mà là sự nhẹ nhõm. Tôi bỗng dừng ánh nhìn của mình ở nơi có một đôi vai đang run lên trong nghẹn ngào… Khoảnh khắc ấy sao xúc động quá? Nó làm sống mũi tôi cay cay. Và tiếp tục sự quan sát âm thầm của mình. Tôi được gặp sự chăm chú của ai đó vào từng nét chữ khi họ viết những tâm sự của mình cho Chúa. Tôi chợt nở nụ cười khi bắt gặp người bên cạnh đang nhìn tôi… Những giây phút không nói nên lời ấy hẳn chính là sự “Gặp gỡ trong Chúa”!

10929075_375319012649825_6042803155831162029_n

Tôi nhớ buổi cầu nguyện tối hôm ấy bên Thanh Xuân, bên Hải Hà…
Cảm ơn anh chị và các bạn về những giây phút quá đỗi tuyệt vời… 
Tôi đã “Tìm – Tìm lại” và thấy được Giê-su!

Trong tôi, Hải Hà là Tình Yêu!

Bài: Bắp Cải Muối, nhóm SVCG Hải Hà

Ảnh: Zic Zac

Kiểm tra tương tự

Làm gì cũng được, miễn là làm cùng nhau

Nhóm SVCG Lạc Hồng chính thức sinh hoạt và có những định hướng ban đầu …

Thánh lễ khởi đầu sứ vụ Giám Tỉnh của Cha Giuse Phạm Tuấn Nghĩa, S.J.

Sau khi được cha Bề Trên Cả Dòng Tên Arturo Sosa, S.J. bổ nhiệm làm …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *