Giữa dòng đời đầy ngược xuôi trăm nẻo, ồn ào náo nhiệt của xã hội ngày hôm nay, con người có xu hướng chạy tìm, hưởng thụ để thỏa mãn thể xác và khoái lạc tức thời. Chính điều đó, họ đã để lại những vết thương lòng, những nỗi ám ảnh không bao giờ tẩy xóa được trên những người xấu số. Những nạn nhân đó là ai? Là những người phụ nữ và trẻ em cả nam lẫn nữ. Thật đau xót khi có những vết thương có thể sớm được chữa lành theo năm tháng, nhưng có những vết thương đã ăn sâu trong lòng họ mà không có cách nào có thể chữa trị hoặc tẩy xóa được.
Những ngày qua, xã hội đang chứng kiến hàng loạt vụ xâm hại tình dục trẻ em đang được phanh phui và tạo nên một làn sóng phẫn nộ mạnh mẽ. Đó là một mối hiểm họa đang đe dọa và dập tắt những tâm hồn trong trắng của tuổi thơ của các em.
Theo thống kê của Mạng lưới ngăn ngừa và ứng phó bạo lực giới tại Việt Nam (GBVNET), trung bình có hơn 1.000 trẻ em bị xâm hại tình dục mỗi năm, tức 8 giờ trôi qua thì lại có ít nhất một đứa trẻ bị xâm hại tình dục. Đây là một nỗi đau dai dẳng mà các em phải hứng chịu suốt cả cuộc đời và phải sống trong tình trạng hoang mang bất ổn.
Như câu chuyện của cô ca sĩ Tiên Tiên đã phải trải qua suốt tuổi thơ sợ hãi. Nhận thức non nớt của một đứa trẻ bị tổn thương. Ca sĩ Tiên Tiên đã từng thừa nhận rằng: trong những ngày tháng là nạn nhân bị xâm hại, cô có cảm giác sống mà như chết. Tiên Tiên nói rằng: “Đó là khoảng thời gian dài đen tối và kinh khủng nhất” . Là người bị hãm hại nhưng cô vẫn không dám mở miệng để nói ra điều đó với bất cứ ai, kể cả người thân yêu nhất là mẹ cô… Cô vẫn âm thầm mang theo mình nhát cắt đau đớn trong lo âu và buồn chán .
Hay một vụ khởi tố gần đây, người bị hãm hại là bé gái có tên là T.Y.N đang trong tình trạng hoảng loạn. Theo chia sẻ của gia đình, tết vừa qua là những ngày ác mộng của gia đình, khi nhìn bé gái liên tục khóc lóc và sợ hãi mỗi khi có người động vào người.
Tại sao vậy? Các em đang ở trong độ tuổi hồn nhiên, tuổi trong sáng nhất, đẹp nhất cuộc đời của một con người. Tuổi mà người ta thường ví được như: “tờ giấy trắng” hay “tuổi thần tiên”. Thế mà sức sống đã bị dập tắt bởi những kẻ chỉ muốn thỏa mãn một chút khoái lạc dục vọng của mình. Những kẻ đã làm hư nát đi cuộc đời của những đứa trẻ mới lớn như cây non mới nảy mầm.
Các em chưa nhận thức được tính dục là gì. Có lẽ không có tội nào đáng bị trừng phạt nặng hơn là tội động chạm đến thân thể và phần sâu kín của một đứa trẻ. Với một đứa trẻ bị xâm hại, giờ phút kinh hoàng chống trả yếu ớt, chống trả lại hành vi đê tiện của những kẻ xem đó là trò chơi, là thú vui để thỏa mãn những ham muốn của mình.
Thật là một cảm giác thật khủng khiếp mà các em hứng chịu. Một nỗi sợ hãi tột cùng, một cảm giác hoảng loạn sống không bằng chết khi cơ thể của mình bị phơi bày. Với một đứa trẻ bị xâm hại như thế, nếu sống được và lớn lên sau này dù có được chữa trị bằng cách nào đi nữa thì nỗi ám ảnh tâm lý vẫn là vết sẹo đã hằn sâu trong tâm trí các em. Các em sống bằng con người của mình nhưng tâm trí như trở thành một con người khác. Với các em đã là nỗi đau, nhưng đối với những bậc làm cha làm mẹ của các em lại là một nỗi lo âu. Khi chứng kiến con mình phải vật vã, sợ hãi trong đem khuya vì di chứng của những kẻ xâm hại, họ có thể sống sao được.
Là những người có cuộc sống hạnh phúc, chúng ta được lớn lên trong sự che chở của cha mẹ và của bao người khác, chúng ta sẽ làm gì khi nhìn thấy các em bị lạm dụng, tuổi thơ bị đánh cắp, vết thương dày vò các em khi các em bắt đầu có nhận thức xã hội. Lúc đó những gì tốt đẹp nhất của tuổi thơ chỉ là những ngày ám ảnh. Vết thương tâm hồn khiến các em nhìn cuộc sống dưới lăng kính vỡ, sự căm phẫn, uất ức có thể khiến cuộc sống méo mó lệch lạc. Rồi định kiến, tiếng đời luôn rình rập, vùi dập tương lai của các em. Là những người may mắn, chúng ta cần lên tiếng để bảo vệ, chăm sóc và đòi lại quyền cho các em vì cuộc sống, tương lai của đất nước nói chung và tương lai của các em nói riêng.
Nhung Trần
(Bài viết được tác giả gửi đến dongten.net)