Bài tập 37: CẬY TRÔNG
Ông Simon Phêrô nói với các ông: “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả. Khi trời đã sáng, Đức Giêsu đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giêsu. Người nói với các ông: “Này các chú, không có gì ăn ư?” Các ông trả lời: “Thưa không.” Người bảo các ông: “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. Người môn đệ được Đức Giêsu thương mến nói với ông Phêrô: “Chúa đó!” Vừa nghe nói “Chúa đó!”, ông Simon Phêrô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước. Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. Đức Giêsu bảo các ông: “Đem ít cá mới bắt được tới đây!”Ông Simon Phêrô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. Đức Giêsu nói: “Anh em đến mà ăn!” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. Đức Giêsu đến, cầm lấy bánh trao cho các ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy. Đó là lần thứ ba Đức Giêsu tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết. – Gio-an 21:3–14
Dù đã cùng Thầy rong ruổi suốt bao tháng ngày, các môn đệ vẫn không nhận ra Đức Giêsu trong lần thứ ba Người hiện ra sau khi phục sinh. Chỉ khi lắng nghe lời Chúa và cảm nhận những hoa trái từ đó, họ mới nhận ra Thầy.
Câu chuyện về lần hiện ra lần này của Chúa Giêsu là một dụ ngôn. Các môn đệ đã vất vả lao động nhưng chẳng thu được gì – tương tự những nỗ lực của chúng ta để làm cho thế giới trở nên tốt đẹp hơn. Chỉ khi đón nhận lời của Chúa Giêsu, thì những nỗ lực của họ mới sinh hoa trái. Và kết quả ấy thật lạ lùng: tại sao Người không hiện ra khi họ còn có thể đem cá đi nuôi người nghèo? Tại sao Người không làm cho họ có thể hóa bánh ra nhiều như đã từng làm trên núi? Điều Ngài ban, lại là một bữa sáng cùng nhau. Sẽ đến lúc dành cho công việc của Nước Trời; nhưng hiện tại, chỉ cần ngồi lại, bẻ bánh và ăn cá với Người, thế là đủ.
Cuộc sống sau Phục sinh không phải là một chuỗi hành động không ngừng nhằm thay đổi thế giới; mà là một hành trình kiên nhẫn chờ đợi Chúa. Điều quan trọng nhất không phải là làm việc không ngơi nghỉ, mà là sự sẵn lòng chờ đợi Chúa và đơn giản là hiện diện với Người. Chúng ta có thể hành động, nhưng mọi việc sẽ chẳng sinh hoa trái nếu không có Chúa hướng dẫn. Hãy chờ đợi Người.
Cầu nguyện
Tạm dừng những bận rộn, hôm nay, hãy dành thời gian để chỉ ngồi với Chúa, có thể là trước Thánh Thể.
Hành động
“Hãy cậy trông vào Chúa,
mạnh bạo lên, can đảm lên nào!
Hãy cậy trông vào Chúa.”
– Thánh vịnh 27:14
The Ignatian Workout for Lent – 40 Days of Prayer, Reflection, and Action
Phần III: “Exercise 37: Come Eat Breakfast”
Tác giả: Tim Muldoon
Chuyển ngữ: Thục Đoan | CTV JESCOM – Truyền Thông Dòng Tên