HOME CHIA SẺ LỜI CHÚA
LỜI CHÚA NĂM A LỜI CHÚA NĂM B LỜI CHÚA NĂM C THIÊN CHÚA NHÂN TỪ THA THỨ Giuse Phạm Thanh Liêm, S.J. Chúa Nhật
thứ tư mùa chay, năm C Đa số người đều
nhận biết có một Đấng Tuyệt Đối, nhờ Ngài mà vạn sự vạn vật hiện hữu. Ngài vượt
trên mọi sự mọi loài, không ai với tới Ngài được, Ngài ở trên trời. “Ông Trời”
trong ngôn ngữ Việt Nam cũng chỉ một thực tại siêu vượt, rất gần và rất xa con
người. Một số người tức giận khi thấy cảnh bất công mà không thấy Ông Trời can
thiệp, nên họ châm biếm “Ông Trời không có mắt”; họ đòi Ông Trời phải can thiệp
bênh đỡ người cô thế cô thân bị áp bức bóc lột. Nhiều người hiểu và diễn tả
Tuyệt Đối như một người, và đòi Ngài phải hành xử như họ suy nghĩ. Thực ra, con
người hữu hạn nên không thể hiểu và diễn tả trọn vẹn về Tuyệt Đối được; hơn
nữa, đường lối của Tuyệt Đối không giống như con người: “như trời cao hơn đất
bao nhiêu, tư tưởng của Ta cũng vượt quá tư tưởng của các ngươi”. Với dân Do Thái,
Thiên Chúa là Đấng đã đưa dân ra khỏi Aicập, đã giải phóng dân khỏi kiếp nô lệ
bên Aicập. Thiên Chúa là Đấng đã tuyển chọn tổ phụ của họ là Abraham, Isaac, và
Yacóp, là Đấng đã can thiệp vào lịch sử của họ qua Môsê, Yôsua, và các tiên
tri, là Đấng đã để các nước lân bang thống trị và thậm chí còn bị lưu đầy sang
Babylon nhưng cuối cùng Ngài vẫn cứu thoát họ. Thiên Chúa là Đấng rất gần gũi
dân, Thiên Chúa là Thiên Chúa của dân Israel, và Israel là dân riêng của Thiên
Chúa. Niềm hy vọng của dân Do Thái là Thiên Chúa. Chính vì vậy, khi bị sống
trong cảnh đô hộ bị áp bức, dân Do Thái luôn trông chờ Đấng được xức dầu
(Kitô), Đấng Thiên Chúa sai đến để giải phóng họ khỏi cảnh áp bức. Thiên Chúa trong
Cựu Ước được trình bày như một vị Thiên Chúa công bằng, có chỗ nhấn mạnh như
thể Thiên Chúa trừng phạt con người tội lỗi đến ba bốn đời: “cha ăn nho xanh,
đời con ghê răng”. Hôm nay trong tin mừng theo thánh Luca, Đức Yêsu dùng dụ
ngôn người cha nhân hậu luôn sẵn sàng tha thứ mọi lỗi lầm cho người con, để
diễn tả tình yêu tha thứ của Thiên Chúa đối với con người. Thiên Chúa yêu
thương và tôn trọng con người, như người cha yêu thương và tôn trọng con mình
trong dụ ngôn Lc.15, 11-32. Người con thứ đòi người cha chia gia tài; người cha
chia gia tài cho anh ta cho dù người con không có quyền đòi hỏi như vậy, dù
biết rằng người con đó chẳng chóng thì chầy sẽ bỏ nhà ra đi. Người cha biết con
mình một khi bỏ nhà đi sẽ khổ, sẽ mất hết tài sản, nhưng người cha vẫn tôn
trọng người con. Người cha rất đau lòng nhưng ông vẫn làm như người con muốn.
Thiên Chúa ban tự do cho con người, Ngài luôn tôn trọng tự do của con người cho
dù con người có lạm dụng tự do đó để phản bội Ngài. Khi người con thứ
bỏ nhà ra đi, người cha sống trong niềm hy vọng và chờ đợi. Người cha chờ đợi
người con trở về. Chẳng vậy, khi người con thứ còn ở đằng xa, với quần áo xốc
xếch và dáng đi rụt rè e ngại, người cha đã chẳng nhận ra con mình. Ông chạy ra
ôm người con hoang trở về và hôn lấy hôn để. Người cha vẫn luôn mong đợi người
con trở lại, cho dù người con đã xúc phạm đến mình, cho dù người con đã hoang
phí biết bao của cải mà người cha đã tốn bao sức lực, với bao vất vả gian lao
mới có thể có được. Tất cả những điều đó không quan trọng đối với người cha;
điều quan trọng đối với ông, là người con và sự an nguy của anh ta. Thiên Chúa
là Đấng hy vọng và chờ đợi tôi hơn bất cứ ai. Với Thiên Chúa, mỗi người là
tuyệt đối quan trọng. Người cha hy vọng
mong chờ người con trở về, và rồi sẵn sàng tha thứ cho dù người con chưa nói
lên lời xin lỗi. Thiên Chúa mong chờ người tội lỗi trở về, mong chờ họ ăn năn
sám hối, để họ được an bình và hạnh phúc. Như người cha năn nỉ người con trưởng
vào nhà, Thiên Chúa cũng năn nỉ con người tội lỗi trở lại với Ngài. Hình ảnh
Thiên Chúa trong dụ ngôn người cha nhân hậu, thật là dịu dàng, nhẫn nại, bao
dung, tha thứ. Người ta thấy Thiên Chúa như thể rất mềm yếu. Thực vậy, chính vì
yêu mà Thiên Chúa kiên nhẫn và nhân từ vô cùng đối với con người. Nhờ Đức Yêsu
Kitô, người ta nhận ra dung mạo của Thiên Chúa thật đặc biệt: Thiên Chúa yêu
thương con người vô cùng. Một khi nhận ra Đức Yêsu là Lời Thiên Chúa nhập thể,
con người nhận ra tình yêu thương vô bờ của Thiên Chúa đối với con người. Khi
phạm tội xúc phạm đến Thiên Chúa và anh em mình, tương quan giữa con người với
Thiên Chúa bị phá hủy, con người không thể tin tưởng nhau được nữa. Qua Đức
Yêsu, con người nhận ra Thiên Chúa vẫn yêu thương con người vô cùng. Tương tự
như người con hoang đàng trở về vẫn được người cha yêu thương và nhận làm con,
con người biết Thiên Chúa vẫn luôn nhân từ tha thứ mọi lỗi lầm của con người.
Trước khi được tha thứ, người con hoang đàng không biết số phận của mình như
thế nào, vì ao ước của anh ta có thể bị từ chối. Tuy nhiên, khi thấy thái độ
của người cha, anh ta nhận ra cha anh là người rất tuyệt vời. Hôm nay vẫn cần
những trung gian để trình bày cho con người thấy dung mạo tuyệt vời của Thiên
Chúa: Đấng yêu thương con người vô cùng. Thánh Phaolô đã nói với những người
Ngài rao giảng: Thiên Chúa là Đấng nhân từ và mong ước con người trở lại. “Nhân
danh Đức Yêsu Kitô, chúng tôi nài xin anh em hãy làm hòa cùng Thiên Chúa đi”
(2Co.5, 20). Thiên Chúa yêu thương con người, và điều này có thể được thấy qua
việc Thiên Chúa mong con người, cần con người trở lại với Ngài. Yêu ai thì cần
người đó. Thiên Chúa yêu tôi nên Ngài cần tôi, Ngài cần tôi vì Ngài yêu tôi. Tự
bản chất, Thiên Chúa không cần ai cả, Ngài hạnh phúc với chính Ngài; không cần
ai làm gì để Ngài hạnh phúc; Ngài là hữu thể tròn đầy, không ai làm Ngài mất
hạnh phúc được. Tuy nhiên, Thiên Chúa được tôn vinh hơn khi tôi triển nở và
hạnh phúc; Ngài hạnh phúc khi tôi hạnh phúc. Chính vì yêu mà Ngài cần con
người. Thiên Chúa là Đấng yêu thương con người đến độ không thể hiểu được: Ngài
dám ban Con Một của Ngài cho con người, Ngài sẵn sàng làm tất cả để được con
người, để giúp con người nhận ra tình yêu vô bờ bến của Thiên Chúa. Câu hỏi gợi ý chia sẻ 1. Với bạn, từ ngữ hay hình ảnh nào diễn tả tuyệt nhất về Thiên Chúa? 2. Bạn được gì khi tin rằng Thiên Chúa yêu thương bạn? HOME CHIA SẺ LỜI CHÚA
LỜI CHÚA NĂM A LỜI CHÚA NĂM B LỜI CHÚA NĂM C Chúc
bạn an vui hạnh phúc.
(Gs.5,9a.10-12; 2Cor.5, 17-21; Lc.15, 1-3.11-32)
Giuse Phạm Thanh Liêm, S.J.
[email protected]