HOME     CHIA SẺ LỜI CHÚA     LỜI CHÚA NĂM A     LỜI CHÚA NĂM B     LỜI CHÚA NĂM C

 

 

TƯƠNG QUAN THÂN THIẾT VỚI THIÊN CHÚA

Giuse Phạm Thanh Liêm, S.J.

Chúa Nhật Thứ Mười Sáu Thường Niên, năm C
(St. 18, 1-10a; Cl.1, 24-28; Lc.10, 38-42)

Thái độ của Maria và Mattha trong tin mừng được nhiều người chú giải cho rằng nó phản ánh đời sống tu trì chiêm niệm và hoạt động, nhưng theo thiển kiến của tôi, lời giải thích như vậy không phản ánh hoàn cảnh lịch sử thời Đức Yêsu và cũng chẳng phản ánh trung thực nét chiêm niệm của những người sống đời hoạt động. Thái độ của Maria và của Mattha đối với Đức Yêsu, phản ánh thái độ của mỗi người trong tương quan với Thiên Chúa và với Đức Yêsu. Maria đặt tương quan thiết thân với Đức Yêsu trên tất cả, Mattha lo phục vụ Thiên Chúa qua việc phục vụ tha nhân.

Điều đáng trách nơi Mattha không phải là những lo toan nhằm phục vụ Đức Yêsu và các tông đồ, nhưng là thái độ của  Mattha đối với em mình là Maria, cũng như thái độ Mattha đòi Đức Yêsu can thiệp để Maria làm theo ý mình. Nếu không có Mattha lo việc phục vụ, thì việc thăm viếng của Đức Yêsu và các tông đồ cũng không hoàn toàn tốt đẹp. Việc Mattha lo phục vụ ăn uống rất đáng khen, nhưng điều dở nơi Mattha là đòi Maria phải bỏ việc tiếp Đức Yêsu, đòi Maria bỏ việc ngồi nghe Đức Yêsu mà làm công việc mà chị thấy là cần. Mattha thấy việc làm điều này điều kia là cần, nhưng Maria thấy việc ngồi bên chân Đức Yêsu và nghe Ngài nói chuyện là cần. Đừng bắt người khác làm theo ý mình, và cũng đừng áp lực người khác nữa can thiệp để đòi ai đó làm theo ý mình. Sở dĩ Mattha đòi như vậy, vì Mattha nghĩ việc “phục vụ” là cần nhất; thật ra, điều đó là cần nhưng điều khác cũng cần không kém.

Điều làm xung khắc giữa Mattha và Maria hôm nay, chúng ta lại thấy rất hài hòa nơi Abraham. Abraham rất hiếu khách, ông lo để ba vị khách có nước rửa chân, có lương thực để ăn, và chính ông lại đứng hầu tiếp chuyện với khách. Thái độ và cách hành xử của Abraham thật tuyệt vời.

Abraham chưa nhận ra ba vị đây chính là Thiên Chúa, nhưng thái độ của Abraham đối với ba vị khách này rất kính cẩn, rất hiếu khách. Không ai nghĩ rằng, đối xử với con người là đối xử với Thiên Chúa, nhưng sự thực lại đúng là vậy. Abraham đối xử với ba vị khách, là đối xử với Thiên Chúa. Dân Bêlem đối xử với thánh Yuse và Đức Maria cùng hài nhi nằm trong dạ Đức Maria, là đối xử với gia đình thánh và đối xử với Thiên Chúa. Đức Yêsu trong lời dạy trong Mt.25, 31tt đã đồng hóa mình với những người nghèo hèn nhất, và ai đối xử với nghèo hèn nhất thế nào là đối xử với Thiên Chúa như vậy. Với Maria và Mattha, Đức Yêsu lúc này là một vị thầy kính yêu nhưng hai chị chưa biết đó là Thiên Chúa nhập thể; tuy vậy, đối xử với Đức Yêsu là đối xử với Thiên Chúa. Đối xử tốt đối với Đức Yêsu, là đối xử tốt với Thiên Chúa; không đối xử tốt với Đức Yêsu, là không đối xử tốt với Thiên Chúa; tuy vậy, Đức Yêsu vẫn cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi và làm hại Ngài: “Lạy Cha, xin tha cho chúng vì chúng lầm chẳng biết.” Con người đối xử với Thiên Chúa có thể không tốt, nhưng Thiên Chúa đối xử với con người thì luôn thành tín và yêu thương.

Thiên Chúa tới thăm Abraham, cho thấy tình thân và tình thương của Thiên Chúa đối với Abrahm thắm thiết như thế nào. Thiên Chúa biết nỗi bận tâm của Abraham và Sara khi hai người không có con; Thiên Chúa đã đoái thương và hứa sẽ cho Sara có con vào thời điểm này năm sau. Thiên Chúa yêu thương nên quan tâm đến những ước vọng của con người. Thiên Chúa luôn gần gũi và quan tâm đến nỗi bận tâm của mỗi người đến mức độ không ngờ: Thiên Chúa luôn can thiệp vào cuộc đời mỗi người, để yêu thương giúp đỡ và bảo vệ mỗi người.

Nơi Phaolô, người ta thấy một tình yêu rất đặc biệt đối với Đức Yêsu. Kể từ khi biết Đức Yêsu, Phaolô coi tất cả như thua lỗ bất lợi, trước cái lợi tuyệt vời là được biết Đức Yêsu. Biến cố Đức Yêsu chết và sống lại, Đức Yêsu là Thiên Chúa nhập thể, là một tin mừng thật đặc biệt đối với Phaolô. Phaolô muốn cho mọi người được biết Tin Mừng Cứu Độ này. Cả đời của Phaolô đã miệt mài rao giảng Tin Mừng Đức Yêsu Kitô. Phaolô hạnh phúc khi rao giảng Tin Mừng, vì Phaolô biết người ta sẽ hạnh phúc khi người ta nhận biết Đức Yêsu là ai, là Đấng Thánh của Thiên Chúa, là Thiên Chúa nhập thể, là tình yêu của Thiên Chúa đối với con người, là bảo chứng cho thấy Thiên Chúa yêu thương con người đến độ nào.

Đức Yêsu là niềm tự hào, là vinh dự của Phaolô. Những người Phaolô phục vụ và rao giảng Tin Mừng, cũng là triều thiên và vinh quang của Phaolô. Chính nhờ Đức Yêsu, mà Phaolô có tương quan thân thiết đối với những người Ngài phục vụ. Nhờ Đức Yêsu, nhờ Đấng mà Phaolô rao giảng, Phaolô được tất cả trong Thiên Chúa. Phaolô vẫn mang trong mình tất cả những gì của kiếp người: “đã ba lần tôi xin Chúa cất cái dằm ra khỏi xác thịt tôi, nhưng Ngài nói: ơn Ta đủ cho con” (2Cor.12, 8-9). Phaolô giống chúng ta mọi đàng với những giới hạn và khó khăn, nhưng ngài là người yêu mến Đức Yêsu rất đặc biệt. Đức Yêsu là tất cả đối với Phaolô. Phaolô trở thành một mẫu mực cho tất cả chúng ta, trong cách chúng ta đối xử với Thiên Chúa, với Đức Yêsu, và đối với con người. Thiên Chúa trên hết, Đức Yêsu là tất cả, và tha nhân là triều thiên và vinh dự của ngài.

Câu hỏi gợi ý chia sẻ

1. Con người có thể có tương quan thân thiết với Thiên Chúa không? Xin trưng bằng cớ cho lập trường của bạn.

2. Tương quan giữa con người với nhau diễn tả tương quan của con người đối với Thiên Chúa. Bạn nghĩ sao về câu nói trên?

3. Làm sao để phát huy mối tương quan tốt với Thiên Chúa cũng như mối tương quan tốt giữa con người với nhau?

 

 

HOME     CHIA SẺ LỜI CHÚA     LỜI CHÚA NĂM A     LỜI CHÚA NĂM B     LỜI CHÚA NĂM C

Chúc bạn an vui hạnh phúc.
Giuse Phạm Thanh Liêm, S.J.
[email protected]