“Có Lẽ Không Ai Hạnh Phúc Bằng Con”

 

“Có lẽ không ai hạnh phúc bằng con!” – Con đã nói như thế một cách nhẹ nhàng, như một lời chào bình an giữa cơn đau tưởng chừng không ai chịu nổi.

 

Cha còn nhớ lần vào thăm con trong bệnh viện cách đây không lâu. Chỉ có hai ngày cha con bên nhau, nhưng thời gian đó thật là quý giá đối với cha và cũng thật quý giá đối với con, một người đang cận kề với cái chết. Căn bệnh ung thư gan giai đoạn cuối ngày đêm gặm nhấm sức sống suy tàn của con bằng những những cơn đau dữ dội. Tuy vậy, thời gian nối tiếp giữa các cơn đau, con tươi cười và cố gắng thì thầm chuyện trò với mọi người đến thăm. Con coi nhẹ sự chết đang đến gần và biểu hiện một niềm tin tưởng phó thác tuyệt đối vào Thiên Chúa. Con tâm sự với cha: “Có lẽ không ai hạnh phúc bằng con!”

 

Con không giấu bệnh. Con không né tránh sự thật về cái chết đang đến gần. Nhưng con cũng không than trách. Không tuyệt vọng. Con nhìn nó như một phần của hành trình theo Chúa, như một đoạn đường trong hành trình dâng hiến. Và con xin được sống, được chết trong Nhà Dòng, như một tu sĩ thật sự.

 

Nói đến đây, cha thật sự muốn bày tỏ lòng tri ân sâu sắc đến Dòng Tên, Hội Dòng mà con đã yêu mến và ước ao hiến trọn đời mình cho đến hơi thở cuối cùng. Cha thấy cảm phục tình yêu và sự kiên nhẫn của Nhà Dòng dành cho con. 

 

Cách đây hơn hai năm, con đi khám sức khỏe để được xét vào tập viện thì phát hiện ung thư gan. Nhà Dòng cho con đi mổ, chữa bệnh một năm thì Nhà Dòng cho con đi khám lại. Lần này sức khỏe con ổn và căn bệnh ung thư không có dấu hiệu tiến triển, nên Nhà Dòng quyết định cho con vào tập viện. Sống ở đây chừng 3 tháng thì con bị đau, con đi khám và phát hiện ra bệnh ung thư tái phát. Con được mổ lần thứ hai nhưng kết quả không tốt, bác sĩ cho biết là bệnh của con không còn hy vọng được chữa trị. 

 

Dẫu vậy, Nhà Dòng không rút lại quyết định. Không “đóng hồ sơ”. Không để con đơn độc.

 

Khi khả năng bình phục gần như bằng không, vậy mà Nhà Dòg vẫn giữ con lại, vì thấy con khao khát ơn gọi. Lúc bác sĩ kết luận là con hết hy vọng chữa trị, Nhà Dòng vẫn cho con tiếp tục chương trình tập viện. Lúc con đau đớn phải nằm lại bệnh viện, Nhà Dòng cho các thầy trong lớp thay phiên nhau trực và chăm sóc con. Nhà Dòng đối xử với con như một thành viên chính thức, dù con chưa kịp khấn dòng. 

 

Cha đã nghĩ nhiều về tình yêu của Nhà Dòng dành cho con. Trong một thế giới thực tế, người ta có thể dễ dàng đóng cửa trước một ơn gọi mong manh, một tương lai chẳng còn dài. Nhưng Nhà Dòng đã chọn con đường Tin Mừng, trân trọng ơn gọi dù nhỏ bé, yêu thương một cách vô vị lợi, và sống lòng thương xót một cách cụ thể. Trước tình thương của Nhà Dòng dành cho con, cha chợt nghĩ về tình yêu Thiên Chúa được diễn tả qua hình ảnh của người mục tử trong Tin Mừng. Người mục tử không vì 99 con chiên yên lành mà bỏ rơi con chiên lạc… 

 

Và con, Trịnh Xuân Nhân, đã không phí hoài điều đó.

 

Dù mang trong mình sự yếu đuối, mỏng giòn, đau đớn, con đã sống như một môn đệ thực sự của Đức Kitô. Con không giữ lại gì cho riêng mình. Con đã sống trọn vẹn ơn gọi trong âm thầm, khiêm nhường, và tín thác. Giờ đây, con đã hoàn tất cuộc hành trình trần thế. Con đã chiến đấu trong niềm tin, đã giữ vững đức tin, và đã về nhà Cha trong bình an.

 

Đối với thế gian, con có thể chỉ là một người trẻ chưa hoàn tất con đường tu trì. Nhưng đối với Thiên Chúa và những ai có đức tin, con là một người đã hoàn tất cuộc đời dâng hiến cách trọn vẹn, trong tinh thần và trong sự thật.

 

Cha tin rằng hôm nay, tại bàn tiệc Nước Trời, con đã được đón nhận như một tu sĩ đích thực, như một người con yêu dấu, và như một chiến sĩ anh dũng đã chiến đấu đến cùng.

 

 Và chắc hẳn Chúa sẽ mỉm cười, và nói với con: “Con đã trung thành trong việc nhỏ, hãy vào mà hưởng niềm vui của Chủ con.”

 

Xin mọi người hiệp ý cầu nguyện cho thầy Giuse Trịnh Xuân Nhân – một người con rất tốt lành, dễ thương và đáng kính. Xin tạ ơn Chúa vì đã ban cho Hội Thánh một đời sống dâng hiến đẹp đến thế, không bằng sự dài lâu, mà bằng tình yêu trọn vẹn đến phút cuối cùng.

 

Lm. Gioan B. Nguyễn Đình Thục 

Người cha thiêng liêng của thầy Giuse Xuân Nhân

Kiểm tra tương tự

Những lời của thánh Lêô Cả là tiếng hò reo chiến đấu của hy vọng

Lời của thánh Lêô Cả là tiếng hò reo chiến đấu của hy vọng: Dù …

Những tâm tình mời gọi tôi sống Mùa Vọng | Suy tư Tin Mừng CN II Mùa Vọng Năm A

Chúa Nhật Tuần II – Mùa Vọng NHỮNG TÂM TÌNH MỜI GỌI TÔI SỐNG MÙA …