MẾN YÊU HẰNG NGÀY
Thứ 7, 04-02-2023
(Mc 6, 30-34)
Các Tông Đồ tụ họp chung quanh Đức Giê-su, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy. Người bảo các ông: “Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút.” Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa. Vậy, thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng. Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài. Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.
SUY NIỆM
Nhóm Mười hai Tông Đồ trở về sau khi thi hành sứ vụ trong niềm phấn khởi. Chúa Giêsu bảo các ông lánh riêng ra, đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút. Đó cũng là những gì chính bản thân Ngài đã từng làm. Đám đông vẫn luôn đi theo Ngài và các tông đồ đến nỗi các ông không có thì giờ ăn uống. Đây có thể là một cám dỗ vì các tông đồ đã bắt đầu thấy tự hào về quyền năng mới, sự thu hút và độ nổi tiếng của mình.
Một lần nữa chúng ta lại thấy được hình ảnh Chúa Giêsu tự điều chỉnh cân bằng cuộc sống của Ngài. Ngài luôn sẵn sàng xuất hiện trước những người khó nghèo, ốm đau, người bị xã hội ruồng bỏ và những ai cần đến Ngài. Nhưng Chúa Giêsu vẫn sẽ dành ra cho mình một khoảng thời gian để nghỉ ngơi, để trở về với bầu không khí thinh lặng, trò chuyện cùng Chúa Cha và nghĩ về những gì Ngài đã trải qua và giảng dạy trong ngày. Ngài cũng làm thế với các môn đệ của mình. Chúa Giêsu muốn cho các ông một khoảng không lặng thinh để bình tĩnh, chiêm nghiệm và đúc kết những gì các ông đã thực thi, để các ông được bồi dưỡng trong Chúa và không bị những phù phiếm trần tục che mắt.
Có một số người chỉ biết tập trung vào bản thân mình và vô cảm, coi thường ý muốn của người khác. Họ chẳng hể áy náy hay bận lòng về những nhu cầu, suy nghĩ của người khác. Ngược lại, cũng có những người lại quan tâm đến người khác cách nhiệt tình thái quá, luôn mong muốn người khác tìm đến họ, cần họ giúp đỡ, và kết quả là họ bị kiệt quệ.
Với Chúa Giêsu, thờ ơ vô cảm là một khái niệm rất xa vời. Ngài có một tấm lòng nhân hậu của Thiên Chúa. Lòng nhân hậu ấy không dành riêng cho bất cứ ai mà vượt mọi biên giới đến với tất cả mọi người. Điều ấy được thể hiện sống động khi Chúa Giêsu và các môn đệ rời thuyền đến một nơi hoang vắng để các Ngài có thể yên tĩnh. Nhưng dân chúng đã thấy Ngài rời đi và nảy ra ý nghĩ trong đầu. Vì thế họ vội vã đuổi theo Chúa dọc bờ hồ, nên khi bước xuống thuyền, Chúa Giêsu thấy một đám người rất đông. Ngài chạnh lòng thương vì thấy họ như bầy chiên không người chăn dắt, thế nên Chúa Giêsu đã đón nhận đám đông. Không chỉ thế, Ngài còn cảm nhận được họ là những con chiên đói khát về tinh thần, biết rõ họ trong hoàn cảnh nào nên đã dạy dỗ họ nhiều điều. Sự xuất hiện của họ không quấy rầy Chúa Giêsu, mà chính họ là động lực thúc đẩy Ngài mạc khải cho dân chúng biết: Ngài chính là mục tử tốt lành họ đang kiếm tìm.
Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy Chúa Giêsu có một cuộc sống cân bằng giữa phục vụ và nghỉ ngơi. Và Ngài cũng thúc giục các tông đồ như thế, để họ nghỉ ngơi dưỡng sức và phản tỉnh về ý nghĩa của những việc mà họ đang làm. Bằng không, họ sẽ bị quá đà trong công việc hoặc sa vào những mục đích tủn mủn. Hôm nay, chúng ta cũng hãy học hỏi để đáp lại lời mời gọi này của Chúa Giêsu: làm đúng việc, đúng thời điểm. Nghĩa là, phục vụ hăng say hết mình, nhưng cũng biết rút lui khi cần; Nghỉ ngơi bổ sức, nhưng cũng biết mau mắn đứng dậy phục vụ khi được cần đến.
————
Nhóm Bạn Đường Linh Thao