Các bạn ạ, trong cuộc sống sẽ có lúc niềm tin điểm tựa có thể bị lung lay bị sụp đổ, nhưng đừng bao giờ để mình độc bước trên hành trình này, và đôi khi… điểm tựa thực sự cần:
Cần một điểm tựa để mỗi lúc tâm hồn ta trống rỗng, chênh vênh trên đường đời để ta tựa vào tìm về cho mình cảm giác của sự bình yên an toàn.
Cần một điểm tựa để cùng nhau đi qua những gió mưa giông bão của cuộc đời, để biết rằng mình không lẻ loi cô độc trên bước hành trình.
Cần một điểm tựa để cho ta niềm tin và sức mạnh, để biết rằng có một bờ vai 1 bàn tay luôn đưa ra và cùng ta đi qua trùng khơi cuộc đời.
Cần một điểm tựa để vượt qua những bon chen, nghiệt ngã, những xô bồ của cuộc sống ngày hôm nay.
Cần một điểm tựa để những đêm cô đơn cùng nhau thức trắng trò chuyện tâm sự quên đi những muộn phiền, ngủ quên trên sự đời nhiều nhọc nhằn lo toan ngoài kia
Điểm tựa đang ở đâu
Đôi khi! …ta không biết rằng, điểm tựa cho cuộc sống lại là những người ở gần ta, những người thân thương luôn bên ta, những người mang lại niềm vui, hạnh phúc nhỏ cho cuộc sống của mình.
Đôi khi!… ta mải miết đi tìm cho mình một điểm tựa mà vô tình lãng quên đi những con người luôn âm thầm dõi theo, những người bạn luôn bên cạnh mình, những bờ vai vô hình tốt nhất cho ta tựa vào.
Chẳng biết mai sau thế nào, nhưng bây giờ bạn chính là điểm tựa của tôi, tuổi trẻ của chúng ta ĐẸP hơn khi được cùng nhau đồng hành, tôi biết rằng, bạn vẫn đang mải miết đi tìm cho mình một điểm tựa, nhưng bạn ah, quay đầu lại đi: tôi vẫn đang chờ bạn đấy, điểm tựa của bạn không xa đâu nó ở ngay cạnh bạn, chỉ là bạn vô tình không nhận ra mà thôi.
Bạn có biết!
Cuộc sống vốn vội vã, và có những ngày tháng cứ chảy trôi đi như vậy, những con người vô tình chạm vào nhau và xa nhau, những mối quan hệ cũ, người quen – người lạ cũng chỉ là ranh giới nhạt nhoà. Những người đã từng thề hẹn, yêu quý trọn đời, đã từng ôm lấy nhau nghẹn ngào trong giờ phút chia xa cũng mất tích trong biển người mênh mông. Điểm tựa đó nó cũng nằm trong quy luật sinh-ly mà thôi.
Cái quan trọng là trong những giây phút hiện tại, trong số những người đang cùng bạn bước đi, bạn có tìm cho mình được một điểm tựa hay không mà thôi.
Thật ra đến một độ tuổi nào đó, một giai đoạn nào đó trong cuộc đời, chúng ta thèm một cảm giác bình yên để tựa vào, xua đi những mệt nhọc, những áp lực, khổ đau trong cuộc sống.
Và đôi lúc, chúng ta cũng hoài niệm, cũng thương nhớ về cái thời mơ mộng ngày xưa, nhưng thực tế, chẳng còn đủ mạnh mẽ, chẳng còn đủ can đảm, và cũng chẳng còn đủ chút điên khùng, chút phá cách, chút nổi loạn… để làm mới lại cuộc sống của ta hiện tại, rồi chúng ta hoài niệm những con người xưa cũ và tự hỏi, nếu ngày đó ta điên hơn một chút, ta nổi loạn hơn một chút hay ta tung hoành hơn một chút thì tốt biết mấy, nếu ngày xưa mình dành cho bạn ấy nhiều thời gian hơn, quan tâm nhau hơn thì bây giờ không phải tiếc nuối.
Cái gọi là hạnh phúc lâu bền chỉ là một đời yên ổn, lúc khó khăn có người đưa tay ra nắm lấy, lúc mệt mỏi có người để tựa vào, bình bình đạm đạm mà đi qua năm tháng dài rộng… và có lẽ những người bạn ở bên ta trong giây phút hiện tại này mới có thể đem lại cho ta một điểm tựa như vậy.
Những tháng ngày thanh xuân hoa niên đẹp nhất của cuộc đời, những con người chúng ta không sống vì nhau, sống cho nhau, không trân trọng quý giá những người bên mình, mãi cho đến sau này cũng sẽ chỉ là hoài niệm trong tiếc nuối mà thôi.
Và đôi khi điểm tựa cũng có thể là hạnh phúc, hãy trân trọng và níu giữ lấy nhé!
Q.Phong