Chuyện kể về tình yêu và sự sống

Để nên một với Giêsu trong lời kinh hiến tế

Kể cho nhau nghe câu chuyện về tình yêu và sự sống

Ao ước chung nhịp với Giêsu Con Thiên Chúa trong tiếng gọi Abba, Cha ơi!

Khao khát, nài xin và hiến tế.

 loanbao_TM

Khi Thiên Chúa mở cánh cửa thời gian

Thế giới và con người hình thành trong quyền năng của Ngài.

Mở đầu câu chuyện về tình yêu và sự sống, dành cho nhân thế

Hôm nay Thiên Chúa mở cánh cửa mùa xuân mới

Cũng vẫn một cánh cửa đưa con người vào tình yêu và sự sống.

Khi đời sống kinh tế mỗi ngày thêm khó khăn thì chuyện kể về tình yêu và sự sống sẽ rất bi đát, nhưng cũng có thể sẽ thật hấp dẫn, tràn ngập niềm vui và an bình.

Nhìn lại thời gian qua, có những chuyện xảy ra vượt quá sức chịu đựng của nhiều người, nhưng cũng đã là thời gian qua, nghĩ lại mà rùng mình, nhưng cũng đã vượt qua.

Vì Con Thiên Chúa đã trao Lời ban bình an và Lời ban Thánh Thần. Lời ban sức mạnh để con người dám sống và liều chết, nghĩa là chẳng có gì để sợ.

Tết năm nào, một cái tết nghèo lắm, nghèo nhưng cũng rất vui. Đêm giao thừa tôi vào Hàng Không, một làng rách nát nhất vùng.

Nằm trên cái sạp tre ọp ẹp, đắp cái mền không đủ ấm, nghe rệp cắn, nghĩ về cuộc sống và con người nơi đây mà nghiệm ra bao điều lạ lùng và cảm thấy ấm áp. Gần chục năm trời, sau những năm tháng lẽo đẽo theo sau bà con, cứ như đoàn lữ hành đi tìm đất sống, và cuối cùng mảnh đất này đây, một mảnh đất thoạt nhìn tưởng như đất chết, nhưng lại trở thành đất lành cho đàn chim đậu lại xây tổ và sinh sôi nảy nở. Nằm miên man nghĩ về từng gia đình, mau thật, mới ngày nào mà nay nhà nhà đã có cháu nội cháu ngoại tay ẵm tay bồng, trẻ em ngày ấy đâu thấy tương lai nhưng cũng đã nên vợ nên chồng, cuộc sống chẳng bao giờ hết cơ cực, cái ăn cái mặc nhiều ít lúc nào cũng thiếu, nhưng may mắn không ai phải ôm thêm mối lo về tương lai.

Tôi tự nghĩ nếu cứ ngồi đó ôm giữ quá khứ cũng chẳng giữ được gì, lo lắng trước tương lai mà được chi, vì ngày mai là chuyện chẳng ai thấy. Cái đồng hồ thời gian đã chạy biết mấy thiên niên kỷ, nhưng với mỗi con người thì lúc nào cũng vẫn là hôm nay và hôm nay nữa, lúc này và lúc này nữa. Có những người suốt đời lo lắng tương lai để rồi chẳng bao giờ có hiện tại.

Thật vậy, từ em học sinh cắp sách vào lớp, cho đến người mẹ lên nương, tất cả như đang lao mình về phía trước nhưng vẫn cứ là hiện tại, vậy thì chẳng dại gì chất thêm nỗi lo về tương lai để bước chân trở nên tất bật, hối hả; thêm quá khứ bước chân thêm nặng nề, nhưng nếu chỉ có hiện tại thì bước chân sẽ thanh thản, tươi vui, và luôn tỉnh táo, và nếu bước đi như thế thì làm gì không có tương lai.

Nhìn anh chồng trẻ với chị vợ già bụng mang tay ẵm, đêm giao thừa cùng người em vợ nhâm nhi xị rượu với dĩa ruột heo bên bếp lửa hồng tranh tối tranh sáng, không ồn ào, quá đơn nghèo, nhưng bữa ăn đón giao thừa như thế ai nói không ngon, còn tôi chỉ đứng nhìn đã chết thèm, còn Đấng Vô Hình bên tôi thì đang lặng lẽ sưởi ấm làm cho con người nhìn nhau thắm đẫm ân tình và căn nhà tranh siêu vẹo rách nát mà vẫn đủ sức chống chọi gió sương.

Và mùa xuân đã đến.

Những khoảnh khắc của mùa xuân đang diễn ra.

Kiểm tra tương tự

Sinh Nhật Chúa Giêsu và câu chuyện Giáng Sinh

  Tại sao Sinh Nhật của Chúa Giêsu được gọi là Giáng Sinh?   Thuật …

“Lạy Đấng Emmanuel, xin hãy đến!”: Nỗi khắc khoải và niềm hy vọng trong Mùa Vọng

Người phương Tây thế kỷ 21 – từ Taylor Swift đến Billie Eilish – đã …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *