Lạy Chúa,
Lời kinh cuộc đời của con hôm nay là câu chất vấn đang làm tim con đau nhói : làm việc từ thiện để làm gì và được gì?
Vâng lạy Chúa,
Mọi người dân con Việt Nam khi lớn khôn theo năm tháng đều được hun đúc trong tuyền thống để có được cái tâm thiện hảo và biết xót thương nhau, ham thích làm việc từ thiện,
Vì việc từ thiện đi liền với tình mến thương và lòng tốt,
Khơi lên dòng suối ân tình từ trái tim đến trái tim.
Vậy mà hôm nay có những cháu con lại không biết làm từ thiện để làm gì,
Và còn râm ran hỏi nhau : làm từ thiện thì được cái gì kia chứ.
Câu trả lời thật đơn giản và không cần nhiều lý lẽ,
vì hai chữ từ thiện mở ra vùng trời mến thương và lòng tốt giữa nhân gian
và đã trở thành đạo làm người cho mọi dân tộc :
vậy thì, làm việc từ thiện là sống trọn đạo làm người,
và để trả lời câu hỏi làm việc từ thiện được gì,
thì sẽ có câu trả lời ngay thôi:
Người Việt làm việc từ thiện là để được thành người, và là người Việt.
Và ngược lại khi phải đặt câu hỏi làm từ thiện để làm gì
Có nghĩa là con người ấy không còn biết đến tình mến thương và lòng tốt cho nhau.
Người sống như thế sẽ trở nên lạnh lùng vô cảm
Nhìn thẳng vào giữa lòng cuộc sống hôm nay,
Từ thành phố tới thôn quê
Từ gia đình tới học đường và nhà máy,
Có lẽ đâu đâu cũng chỉ nghe thấy tiếng cười ngạo nghễ của ích kỷ, gian tham và ác độc,
con người nhìn con người với cặp mắt diệt chủng không thương tiếc
và vì thế, Chúa ơi, lời kinh của con hôm nay giữa lòng cuộc sống là tiếng kêu cứu của con người trước nỗi khổ vì môi trường quá ô nhiễm.
Chuyện gì đã xảy ra,
Nếu trở về với giai điệu thuở hồng hoang thì chỉ là việc đôi trai gái đưa tay hái trái cấm thôi,
vậy mà địa đàng đã bị xóa nhòa,
và vùng đất này đây nảy sinh gai góc.
Tiếng reo vui của người chồng trước người vợ được thay bằng những lời hờn trách,
Và người vợ làm gì nếu không chỉ là đổ quanh…
Thế nhưng, lòng thương xót Chúa đã cúi xuống trên con người.
Dẫn đưa con người dựng lại địa đàng đã mất khi cho con Thiên Chúa làm người,
Mang hình hài một trẻ sơ sinh bọc tã nằm trong máng cỏ
Vậy mà sao gai góc vẫn nảy sinh thêm gai góc ?
Phải chăng vì con người cứ lao theo thèm muốn của con mắt, sống theo đam mê của tính xác thịt và thói cậy minh có của là những thứ như ma đưa lối quỉ dẫn đường đi tới tham lam, kiêu ngạo, hung dữ,
chứ có đâu dẫn tới thương yêu và lòng tốt.
Tính tham lam, thích khoe khoang, chút tự ái thôi mà, nhưng rồi lại dẫn đến kiêu ngạo.
Một dòng chảy nhận chìm nhân loại trong thương đau :
đưa con người xa rời Thiên Chúa, lạc lõng bơ vơ, không điểm bám thì phải cố bám vào của cải.
Môi trường ô nhiễm : nước bẩn, đồ ăn nhiễm bẩn,
không phải do thiên tai, vì nếu chỉ do thiên tai thì con người có thể cùng nhau khắc phục
tất cả bắt đầu từ lòng dạ con người nhiễm bẩn.
Ngược trở lại lúc khởi đầu,
Khi tất cả chỉ là khoảng không thinh lặng,
Lúc vạn vật được tạo thành :
“điều đã được tạo thành ở nơi Người là sự sống,
Và sự sống là ánh sáng cho nhân loại”.(Ga1,2)
Khi dòng chảy sự sống từ Thiên Chúa Tạo Hóa tuôn trào thì sự sống nơi con ngừoi chan hòa ánh sáng,
SÁNG LÒNG, SÁNG MÔI TRƯỜNG, SÁNG ĐỜI MÌNH VÀ SÁNG CẢ ĐỜI NGƯỜI :
Con người sống vui, bác ái, bình an, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hòa, tiết độ.
Và ngược lại,
Lòng ô nhiễm, từ lòng dạ con người nảy sinh ghen tương chia rẽ, bất hòa, nóng giận, hận thù, dối trá : môi trường cuộc đời ô nhiễm từ đây, lạ gì cảnh dung túng tiếp tay cho hàng giả, hàng độc hại, và người làm việc thiện lại bị bắt buộc qua nhiều cửa ải như thể cấm cản.
Chúa ơi, dân con Việt Nam bao đời ngước nhìn trời cao,
Ai cũng biết ông Trời có mắt, sao nay cứ như không nhìn xuống nhân gian.
lưới trời lồng lộng sao tội ác vẫn mặc sức tung hoành.
Chúa ơi!
Đất chẳng chịu trời thì trời phải chịu đất sao?
Không, ánh sáng vẫn chiếu trong u tối, và chắc chắn bóng tối không thể nào diệt được ánh sáng,(Ga 1,5)
Con biết Chúa là đấng khơi nguồn sự sống không thể bỏ rơi con người trong môi trường nhiễm bẩn.
Chúa ơi, xin dẩn đưa dân nước con trở về với truyền thống của cha ông,
Thuở trời dựng đạo cho dân con,
Thời các vua Hùng dựng nước dậy cho dân con gọi nhau là đồng bào,
Đùm bọc thương yêu biết lấy lá lành đùm lá rách,
Nghèo cho sạch rách cho thơm, chứ không tán tận lương tâm mà làm những điều thất đức.
để từ đây giữa chúng con sẽ không còn chỗ cho tiếng cười ngạo nghễ của ích kỷ gian tà
nhưng tràn ngập tiếng reo vui của tình tương thân tương ái .
ở đó ngang qua những việc từ thiện, kẻ trao người nhận, đều trao và nhận theo giai điệu của tình bạn.
Dắt dìu nhau bước tới TRONG ÂN NGHĨA VÀ SỰ THẬT
Chúa ơi, lời kinh này, lời kinh dân con Việt Nam bao đời đứng trong trời đất và sẽ mãi mãi là những người con của dòng giống Tiên Rồng, xin được giã từ năm cũ, cùng chung vai sánh bước vào năm mới