MẾN YÊU HẰNG NGÀY – NHẬN RA CHÚA
Thứ 4, 15-04-2020 (Lc 24, 13-25)
Cũng ngày hôm ấy, có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng kia tên là Em-mau, cách Giê-ru-sa-lem chừng mười một cây số. Họ trò chuyện với nhau về tất cả những sự việc mới xảy ra. Đang lúc họ trò chuyện và bàn tán, thì chính Đức Giê-su tiến đến gần và cùng đi với họ. Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người. Người hỏi họ: “Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy?” Họ dừng lại, vẻ mặt buồn rầu.
Một trong hai người tên là Cơ-lê-ô-pát trả lời: “Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giê-ru-sa-lem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay.” Đức Giê-su hỏi: “Chuyện gì vậy?” Họ thưa: “Chuyện ông Giê-su Na-da-rét. Người là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời nói trước mặt Thiên Chúa và toàn dân. Thế mà các thượng tế và thủ lãnh của chúng ta đã nộp Người để Người bị án tử hình, và đã đóng đinh Người vào thập giá. Phần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Ít-ra-en. Hơn nữa, những việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi. Thật ra, cũng có mấy người đàn bà trong nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi kinh ngạc. Các bà ấy ra mộ hồi sáng sớm, không thấy xác Người đâu cả, về còn nói là đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người vẫn sống. Vài người trong nhóm chúng tôi đã ra mộ, và thấy sự việc y như các bà ấy nói; còn chính Người thì họ không thấy.”
Bấy giờ Đức Giê-su nói với hai ông rằng: “Các anh chẳng hiểu gì cả! Lòng trí các anh thật là chậm tin vào lời các ngôn sứ! Nào Đấng Ki-tô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao?” Rồi bắt đầu từ ông Mô-sê và tất cả các ngôn sứ, Người giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh.
Khi gần tới làng họ muốn đến, Đức Giê-su làm như còn phải đi xa hơn nữa. Họ nài ép Người rằng: “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn.” Bấy giờ Người mới vào và ở lại với họ. Khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ. Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất. Họ mới bảo nhau: “Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao?”
Ngay lúc ấy, họ đứng dậy, quay trở lại Giê-ru-sa-lem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp tại đó. Những người này bảo hai ông: “Chúa trỗi dậy thật rồi, và đã hiện ra với ông Si-môn.” Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.
SUY NIỆM
Nhận ra Chúa Giê su trong cuộc sống thường ngày
Cũng ngày hôm ấy, có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng kia tên là Em-mau, cách Giê-ru-sa-lem chừng mười một cây số. Họ trò chuyện với nhau về tất cả những sự việc mới xảy ra. Đang lúc họ trò chuyện và bàn tán, thì chính Đức Giê-su tiến đến gần và cùng đi với họ. Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người. (Lc 24, 13-16)
Sự xuất hiện của Chúa Giê-su với hai môn đệ thật hấp dẫn và thú vị. Lòng trí của họ bị rối bời và dường như họ không biết phải nghĩ như thế nào về cái chết của thầy Giê-su. Họ đã hy vọng Người là Đấng Cứu Thế, nhưng rồi Người đã bị giết. Và sau đó một số người loan tin ngôi mộ chôn cất Người trống rỗng. Họ nên nghĩ ra sao về tất cả những chuyện này đây?
Khi vừa đi vừa trò chuyện với hai ông, Chúa Giê-su giải thích cho họ tất cả những gì đã ghi chép về Người trong Thánh Kinh. Qua cuộc chuyện trò, hai môn đệ nhận thấy rằng người đàn ông mà họ đang nói chuyện thật khôn ngoan và thông thái, vì thế họ đã mời Người ở lại với họ. Chúa Giê-su ở lại, vào nhà và đồng bàn ăn cùng họ. Và rồi, Kinh thánh thuật lại “Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ. Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất.”
Tại sao Chúa Giê-su xuất hiện với họ, che giấu Người là ai, rồi Người ngồi xuống và bẻ bánh làm cho họ bất ngờ nhận ra Người và rồi lại biến đi?
Chúa Giê-su muốn hai môn đệ, và tất cả chúng ta biết rằng Người đã sống lại từ cõi chết, Người đang sống và chúng ta sẽ nhận ra Người qua hành động bẻ bánh. Chúng ta sẽ nhận ra Người trong Bí tích Thánh Thể!
Việc Chúa Giê-su hiện ra với hai môn đệ nhằm dạy tất cả chúng ta về sự hiện diện của Chúa Giê-su trong Bí tích Thánh Thể. Chính lúc Chúa Giê-su “cầm lấy bánh, dâng lời chúc phúc, bẻ ra”, lúc ấy, Người được biểu lộ cách rõ ràng cho tâm trí và linh hồn của hai môn đệ. Chúa Giê-su thực sự hiện diện trong Bí tích Thánh Thể! Và Người cũng được che giấu trong Bí tích Thánh Thể. Sự kết hợp của việc được che giấu và hiện diện nơi Bí tích Thánh Thể mang đến cho chúng ta những dấu chỉ tuyệt vời trong đời sống đức tin.
Chúa Giê-su ở đây, ngay lúc này, Ngài hiện diện với chúng ta nhưng chúng ta không nhìn thấy Người. Nhưng Người thật sự ở đây. Chúng ta luôn có Người bên cạnh mà chúng ta không nhận ra Người, chúng ta tham dự thánh lễ và thấy rõ sự hiện diện của Người nơi Thánh Thể và Người cũng hiện diện theo vô số cách thức khác nhau trong suốt ngày sống của chúng ta. Chúng ta phải cam kết nhìn thấy Người, nhận ra Người và tôn thờ Người. Chúng ta phải luôn khám phá sự hiện diện của Chúa Giê-su Phục Sinh chung quanh chúng ta.
Phản tỉnh: hãy suy ngẫm theo kinh nghiệm được gặp Chúa của các môn đệ ngày xưa. Nếu bạn là họ, bạn thật diễm phúc khi được giáp mặt với Đấng Cứu Thế. Quả là một vinh dự lớn lao! Chúa luôn và mãi luôn ở bên bạn. Ngài không ngừng ở bên và nói chuyện với bạn. Hãy tìm kiếm Ngài và lắng nghe tiếng Ngài. Bạn sẽ rất ngạc nhiên khi thấy Ngài thật sự gần bên bạn.
Lạy Chúa, con tạ ơn Chúa vì đã yêu con nhiều đến nỗi luôn ở cạnh bên con. Xin giúp con nhìn thấy Người và nhận ra được giọng nói nhẹ nhàng và êm ái của Người. Xin cho con đôi mắt đức tin để nhận ra Chúa hiện diện trong Bí tích Thánh Thể, và giúp con nhận ra sự hiện diện của Người trong mọi biến cố bình thường diễn ra trong ngày sống của con. Lạy Chúa Giê-su, con yêu mến và tin tưởng nơi Ngài.
Biên dịch: Nhóm Bạn Đường Linh Thao
Nguồn: https://mycatholic.life/books/catholic-daily-reflections-series/lent-and-easter-reflections/8-octave-of-easter/
Recognizing Jesus in Your Daily Life
Wednesday of the Octave of Easter
That very day, the first day of the week, two of Jesus’ disciples were going to a village seven miles from Jerusalem called Emmaus, and they were conversing about all the things that had occurred. And it happened that while they were conversing and debating, Jesus himself drew near and walked with them, but their eyes were prevented from recognizing him. Luke 24:13-16
This appearance of Jesus to two of His disciples is intriguing and fascinating. They were quite distraught and didn’t seem to know what to think about Jesus’ death. They had hoped He was the Messiah but then He was killed. And then there were some who claimed His tomb was empty. What should they make of all this?
As the story goes on, Jesus “interpreted to them what referred to him in all the Scriptures.” With that, these disciples realized that this man with whom they were speaking had incredible wisdom and understanding, so they invited Him to stay with them. Jesus stayed and sat down with them in their home. While there, Scripture says that “he took bread, said the blessing, broke it, and gave it to them. With that their eyes were opened and they recognized him, but he vanished from their sight.”
Again, this is intriguing and fascinating. Why did Jesus appear to them, conceal who He was, sit down and break bread with them, allow them to suddenly recognize Him and then vanish into thin air? Well, He did it for a reason and we should be very attentive to this.
Jesus wanted those disciples, as well as all of us, to know that He who rose from the dead was very much alive and that we would recognize Him in the breaking of the bread. We would recognize Him in the Most Holy Eucharist!
This appearance of Jesus to these disciples was, in fact, an appearance to teach all of us the simple truth of His presence in the Eucharist. It was at that moment, as they “took bread, said the blessing, broke it,” that Jesus was suddenly made manifest to their minds and souls. Jesus is alive in the Eucharist! But it also tells us that He is veiled in the Eucharist. This combination of being veiled and truly present gives us wonderful guidance in our faith.
Jesus is here, right now, in our presence, but we most likely do not see Him. But He is truly here! These disciples were in the presence of Jesus and they did not realize it. The same is true for us. We are constantly in His presence and we do not realize it. This is especially true when we are at Mass but it is also true in countless other ways throughout our day. We must commit ourselves to seeing Him, to recognizing Him and to adoring Him. We must discover the resurrected presence of Jesus all around us.
Too often we think that our Lord is present only in extraordinary ways. But that is not true! He is constantly present to us in very ordinary ways. He is here with us right now, loving us, speaking to us, and calling us to love Him. Do you see Him? Do you recognize His presence?
Reflect, today, upon the experience of these disciples. If you were them, you’d be blessed to be in the presence of the Savior of the world. What an honor! The truth is that God is with you now and always. He is constantly with you and is constantly speaking with you. Look for Him and listen to His voice. You may be surprised at how near He really is.
Lord, thank You for loving me so much that You are always with me. Help me to see You and to recognize Your gentle and still voice. Give me the eyes of faith to see You present in the Most Holy Eucharist, and help me to discern Your presence in every ordinary event of my day. I love You, dearLord. Jesus, I trust in You.