MẾN YÊU HẰNG NGÀY
Thứ 3, 05-02-2019 (Mt 6, 25-34)
“Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao? Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao? Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay? Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi; thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin! Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó. Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.
SUY NIỆM
Mỗi ngày ta thường phải đối mặt với hai lựa chọn, một là bắt chước cách nhìn cuộc sống Chúa Giê-su, hoặc luôn xoắn xuýt với những nỗi lo lắng về tiền bạc và của cải. Hai điều này thường không tương thích với nhau. Mỗi điều hướng tới một mục đích khác nhau trong cuộc sống và cách nhìn về đâu là điều quan trọng nhất trong cuộc sống. Vậy nên, một con người theo chủ nghĩa vật chất thì khó mà trở thành người Ki-tô hữu; họ có thể ra vẻ sống theo người Ki-tô hữu, nhưng họ không thể thực sự sống như người Ki-tô hữu được và ngược lại.
Chúa Giê-su giảng dạy về “sự bình tâm”, từ mà Thánh Y-Nhã sử dụng để nói về tương quan với vật chất của cải. Đương nhiên sẽ có những thứ vật chất ta cần đến để duy trì sự sống căn bản, chẳng hạn như đồ ăn, nhà cửa. Thái độ “bình tâm” không có nghĩa là dửng dưng, không quan tâm đến mọi sự. Ngược lại, người bình tâm vẫn quan tâm rất nhiều. Nhưng vấn đề đáng nói ở đây là con người chỉ nên sử dụng và nắm giữ của cải cần thiết để họ đủ sống và vẫn giữ được lòng mến Thiên Chúa. Đó là điều Chúa Giê-su thúc giục chúng ta qua bài đọc hôm nay, là giải thoát chính bản thân mình khỏi những lo lắng phiền muộn về của cải tiền bạc như thế.
Chúng ta đừng nên hiểu lầm Lời Người muốn nói. Đói và không có của ăn để xoa dịu ngay cơn đói rất khác biệt so với việc lo lắng liệu mình có thức ăn tháng sau hay không, cũng như việc lo lắng về việc không có tiền để trả tiền nhà rất khác với việc tích trữ của cải vì mong muốn mình trở nên giàu có.
Lo lắng và nghĩ suy về những việc sẽ đến trong tương lai chỉ lãng phí thời gian nhưng chúng ta lại dành quá nhiều thời gian cho chúng. Ta được mời gọi để ngắm nhìn chim trời và những bông hoa huệ đồng nội. Chúng không làm gì cả ngoại trừ việc làm chính mình và Thiên Chúa chăm sóc chúng. Bạn hãy nhìn xem chúng đẹp đến thế nào!
Chúng ta thường quá bận bịu hối hận về những việc xảy ra trong quá khứ và lo lắng cho tương lai đến nỗi quên đi việc hưởng thụ hiện tại. Hạnh phúc chỉ có ở hiện tại chứ không phải nơi nào khác xa xôi. Cha Anthony de Mello từng nói, “ Bạn đang có tất cả mọi thứ bạn cần để được hạnh phúc rồi.” Hãy nghĩ thử xem cuộc sống ta sẽ khác biệt thế nào nếu ta thực sự suy nghĩ như thế! Niềm vui ngày hôm qua đã trôi đi, ngày mai thì chưa đến, thế nên hạnh phúc chỉ còn ở trong ngày hôm nay mà thôi. Nếu ta không nắm giữ niềm vui lúc này, chúng ta sẽ không bao giờ có được nó nữa.
Thế nên bạn ơi, hãy lắng nghe Lời Chúa Giê-su ngày hôm nay, “Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo.” Thiên Chúa đang ở ngay đây, ngay lúc này chứ không phải ở nơi kia hay lúc nọ. Ngài hằng hữu, tức là luôn luôn ở thời điểm “hiện tại”.
——
Nhóm Bạn Đường Linh Thao
Nguồn: https://livingspace.sacredspace.ie/o2117g/