.
.
Thời gian…
Chẳng đến cũng chẳng đi,
Nó chẳng là gì nơi chính nó,
Chẳng mang nguồn cội, chẳng về sau?
Nó chỉ in hằn nơi thực tại,
Nơi ánh bình minh,
Nơi chiều nhạt nắng,
Nơi những con đường lá đổ gọi mùa sang?
Nó là bóng mờ của hoài niệm,
Của ký ức nhạt nhòa,
Cùa hồi ức hằn sâu,
Của những áng màu thắm đỏ chảy về tim?
Nó là tương lai khắc khoải tìm,
Trong đợi chờ hạnh phúc,
Trong hy vọng mông lung,
Trong trùng trùng ước mơ làn sóng vỗ?
Thời gian ý nghĩa chỉ có một:
Nương ẩn cuộc sống một kiếp người,
Truyền tải huyền nhiệm của tình thương?
—Tâm Gia —