♪♪ Ngày ta lạc nhau là ngày không bình yên… ♫
Tôi đã từng nghe đi nghe lại câu hát quen thuộc này những ngày thiếu niên sốc nổi. Tác giả bài hát nói đến những trắc trở trong tình yêu và cái kết đắng dành cho những kẻ yêu nhau. Ai cũng có thể hiểu lạc nhau khi yêu khiến bình yên trở nên xa vắng. Nhưng không phải ai cũng thấu ngày gặp nhau cũng là ngày không bình yên. Chỉ những ai đã từng yêu, dù chỉ một lần, mới có kinh nghiệm cá vị và sống động về nỗi “không bình yên” của ngày họ gặp người trong mộng. Tại sao lại thế?
Người ta thường nói đến thứ tình yêu sét đánh. Đổ gục ngay từ cái nhìn đầu tiên! Cũng có thứ tình yêu mưa dầm thấm lâu, tích lũy từng chút một, chờ ngày hạt mầm nảy nở. Dù yêu theo kiểu nào, người đang yêu đều cất giữ trong mình vô vàn cảm xúc. Một chút bồi hồi, một ít thổn thức, thêm phần nhớ nhung đợi chờ khi không ở gần nhau. Thậm chí phải mất cả giờ để nghĩ xem sẽ nói gì, sẽ cư xử thế nào khi gặp gỡ người ấy. Rồi khoảnh khắc diện đối diện cũng đến. Những bối rối, ngượng ngùng bắt đầu xâm lấn. Vẻ tự tin lúc trước chạy xa. Bỗng chốc họ co rúm lại như cún con gặp nước. Tự do thuở trước dần vắng bóng. Chẳng còn là cậu thanh niên rong ruổi, tếu táo và ngông nghênh của buổi sáng hôm qua. Chẳng còn là cô bé vô tư, dại khờ và ngây ngô của buổi chiều hôm trước. Họ biết từ phút giây đó, con tim họ đã bị cầm tù. Tim đập rộn và nhanh hơn. Tâm trí thích đi hoang, thẩn thơ và bay bổng. Buồn cười hơn, họ mất nhiều giờ để tắm táp, để sửa soạn và trau chuốt vẻ ngoài. Họ chuẩn bị để đợi chờ một ánh mắt đặc biệt ngó tới. Một cảm giác mơ hồ nổi lên, từ nay tôi không còn sống cho mình nữa. Trong một mức độ nào đó, tôi không còn là tôi của ngày hôm qua.
Thế là bình yên tan đi vào ngày hai ta gặp nhau. Sóng cảm xúc từ đó từng lớp thay nhau vỗ vào hồn.
Có bao giờ bạn bất giác mỉm cười một mình mỗi lần gợi nhớ giây phút gặp gỡ đầu đời định mệnh ấy? Thật vui vì biết bạn đã cười, vì nụ cười cho thấy bạn trân quý ngày ấy và trân trọng chính bạn. Dẫu còn ngây ngô, thêm chút vụng dại và có khi sến súa, nhưng đó là cảm xúc của chính bạn. Và những cảm xúc ấy diễn tả một thực tại sâu xa ẩn sau. Tình yêu!
Ngày ta gặp nhau lần đầu là duy nhất, và giá trị của nó mang lại là không thể đong đo. Đó là khởi đầu của một tương quan ngoại thường. Đó là khi khuôn mặt, ánh mắt, nụ cười của người ta thương in dấu vào tâm khảm và kể từ đó chẳng bao giờ phai nhạt. Để rồi, chính khuôn mặt, dáng vẻ ấy mang về cả một nhân vị trọn vẹn với các nét tính cách, với những điểm sáng, những giới hạn và vô vàn tâm tư ẩn kín mà rồi đây ta sẽ dần khám phá.
Đừng bao giờ xem thường lần đầu gặp gỡ ấy.
Ngày ta gặp nhau là ngày không bình yên. Ngày ta gặp nhau là ngày ta yêu nhau.
Jos. Nguyễn Minh Vương, SJ.