Bức tranh sơn dầu do nhà hoạ sĩ người Hòa Lan, tên là Vincent Van Gogh sanh năm 1853 và mất năm 1890 thuộc phái ấn tượng. Ông đã hoàn thành bức hoạ năm 1889 tả cảnh người Sa-ma-ri nhân hậu đang nâng một người bị thương lên ngựa, để đưa đến quán trọ chữa trị.
Những đường nét vẽ của ông thật điêu luyện cùng các màu sắc, được hoà quyện với màu vàng óng ả, làm sáng rực và rõ nét con đường dốc, quanh co, hiu quạnh, có vẻ như không có nhiều người qua lại là vùng đất cỏ khô cằn nắng cháy, những ngọn núi xen kẻ qua hàng cây cổ thụ rất lâu đời, như câu chuyện của thánh Luca viết lại:
Và có người thông luật kia, đứng lên hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng: “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp? Người đáp: “Trong Luật đã viết gì? Ông đọc thế nào?”. Ông ấy thưa: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi, và yêu mến người thân cận như chính mình”. Đức Giê-su bảo ông ta: “Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống”. Nhưng ông ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giê-su rằng: “Nhưng ai là người thân cận của tôi?”
Đức Giê-su đáp:
Một người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô dọc đường bị rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người này đánh nhừ tử, rồi bỏ đi để mặc người ấy nửa sống nửa chết.
Chúng ta cùng chiêm ngắm, trên bức tranh có một người đang đi phía trước là thầy tư tế và một người nữa cũng trên đường này, nhưng không quá xa nơi người bị nạn, là thầy Lê-vi, đã trông thấy nhưng cả hai đều tránh sang bên kia mà đi, để mặc cho người gặp nạn thoi thóp trong cơn đau đớn.
Nhưng có một người Sa-ma-ri kia đi đường, tới ngang chỗ người ấy, cũng thấy, và chạnh lòng thương xót, anh ta ngừng lại không một chút sợ hãi, tiến đến gần lấy dầu và rượu rửa sạch băng bó các vết thương, lấy tấm khăn trắng băng quanh đầu, lấy áo choàng màu xanh của mình bọc thân người bị nạn.
Chúng ta hãy nhìn xem người bị nạn hai tay co gấp lại, run rẩy và chân anh ta hình như không còn cử động được, đôi mắt anh hé mở trong cơn hoảng sợ, nổi đau đớn tột cùng của anh ta được thương xót cứu giúp, miệng anh ta thì thào như muốn nói lời cám ơn và ôm thật chặt người Sa-ma-ri nhân từ, quảng đại giúp anh được sống sót.
Người Sa-ma-ri dùng hết sức mạnh của mình, của đôi chân để nâng người ấy lên lưng lừa đưa về quán trọ để săn sóc, cùng với sự cộng tác ngoan ngoãn của con lừa luôn vâng theo ý của chủ mình.
Hôm sau, người Sa-ma-ri lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói: “Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại cho bác”.
Lòng quảng đại chân tình của người Sa-ma-ri khiến tâm tư con dừng lại, chiêm ngắm dung mạo của Đức Kitô là Vị Mục Tử nhân hậu đã cùng đi trong cuộc đời con qua bao chặng đường đời khó nguy, đau khổ, bệnh tật cũng như tội lỗi của chính con. Ngài rất nhân từ hay thương xót, luôn che chở, đỡ nâng, tha tha và mang con về trong mái ấm tình yêu của Thiên Chúa cùng cộng đoàn của dân Ngài.
Qua bức tranh này con cảm nhận rất sâu đậm về Bí Tích Giãi tội, khi con lạc bước lỗi lầm đã làm con chạy trốn ánh sáng của Thiên Chúa, thì Vị Mục Tử nhân hậu xuất hiện dẫn con đến Hoà Giải cùng với Chúa Cha mang con về nhà Chúa, để cho con được sống an bình qua Thánh Lễ là cội nguồn của đời sống người Ki-tô hữu, và Mình Máu Chúa là của ăn nuôi sống chữa lành cho linh hồn con và mãi mãi ban cho con niềm tin cậy mến trong tình yêu của Ngài.
Con xin dâng lời nguyện:
Lạy Chúa, xin giúp con càng ngày càng biết sống tin tưởng phó thác tất cả trong bàn tay nhân hậu và lòng thương xót của Thiên Chúa.
Bởi vì con nhận ra những dấu chỉ trong cuộc đời con không phải là những sự tình cờ, không phải là khôn ngoan, là ý chí của con, mà chính Chúa kêu mời gọi con, ban cho con những năng lượng tốt lành / và mở cho con một lối đi, theo hành trình của Ngài.
Con xin cảm tạ và tri ân lòng thương xót nhẫn nại của Chúa đã giúp con vượt qua bao cơn giông bảo của nguy khốn, cơ cực, bóng tối của tội lỗi, mang con về bên Ngài như “dụ ngôn người Sa-ma-ri nhân lành.”
Xin Ngài giúp chúng con biết sống noi gương Ngài để phục vụ tha nhân với một trái tim thịt mền, nhân từ, thông cảm và xót thương nhau trong cùng một tình yêu hiệp nhất nơi Thầy.
Maria Nguyễn Thị Thương
Ottawa ngày 03-07-2022