Thanh Luyện Và Soi Sáng Tại Montserat Và Maresa
Tại Montserat, Inigo cởi bỏ những cái thuộc về con người cũ của ngài, mặc quần áo ăn xin, và xưng tội chung. ngài dành một đêm trước ngày lễ Đức Mẹ và ngày 25/03/1522 để canh thức cầu nguyện trước tượng Mẹ. Ngài cởi bỏ dao găm và kiếm tiến dâng lên Đức Bà Đen ở Montserat. sau đó ngài phó dâng chính mình hoàn toàn cho Thiên Chúa, Đấng Thống Trị duy nhất mà ngài sẽ phục vụ trong suốt cuộc đời còn lại của ngài.
Từ bỏ vũ khí và tinh thần thế gian, Inigo tiếp tục đi từ Montserat đến một ngôi làng nhỏ ở Maresa, nơi đây ngài đã trải qua nhiều tháng tại một đan viện thánh Đaminh. Ngài cầu nguyện, ăn chay, ngủ trên một phiến đá. Ngài bị chế giễu bởi những đứa trẻ đường phố, chúng cười nhạo ngài: – một kẻ ăn xin chân đất. Việc tha thiết đền bù những tội lỗi của mình đã khiến ngài làm những việc hãm mình rất khắt khe và đau đớn. Ngay cả trong hoàn cảnh khó khăn, Inigo cũng thăm viếng và chăm sóc bệnh nhân tại một bệnh viện trong vùng, đặc biệt là những người mắc những căn bệnh gớm ghiếc.
Trong suốt những buổi canh thức cầu nguyện lâu giờ trong các hang động ở quanh Maresa, sức nóng ấm của bình an đã bao bọc lấy ngài sau khi ngài phó dâng mình cho Chúa ở Montserat đã bị thay thế bằng những bối rối dày vò hành hạ ngài. Khi mà những dằn vặt tội lỗi trong quá khứ bao trùm ngài, ngài hầu như rơi vào tuyệt vọng khi cho rằng Thiên Chúa có thể không tha thứ cho ngài. Ngià quá lo âu đến nỗi đã van xin Chúa “Lạy Chúa, xin chỉ cho con nơi nào con có thể tìm thấy sự giải thoát khỏi những bối rối; dù phải đi theo một con chó con, mà nó có thể giúp con, con cũng xin cam lòng”(tự thuật). Vấn đề của ngài được giải quyết chỉ khi ngài khiêm tốn vâng theo vị hướng dẫn, vị này ra lệnh cho ngài chấm dứt việc ăn chay hành hạ mình lâu ngày. Dần dần ngài chấp nhận niềm an ủi của ân sủng Chúa đi vào tâm hồn ngài.
Trong suốt thời gian ở Maresa, Thiên Chúa đã ban phúc cho ngài với những bài linh thao sâu sắc và có sức an ủi. Trong tự thuật, ngài miêu tả những thị kiến đã nâng cao nhận thức của ngài về Chúa Ba Ngôi, về việc tạo dựng và về nhân tính Chúa Ki-tô. Trên bờ sông Cardoner, ngài nhận được một sự khôn ngoan quá thâm sâu đến nỗi chính nó đã nuôi dưỡng ngài trong suốt cuộc đời còn lại. Sử dụng ngôi thứ 3 để đề cập về chính mình, ngài đã khẳng định rằng “con mắt trí hiểu của kẻ ấy bắt đầu mở ra;… đây là một sự soi sáng quá mạnh đến nỗi mọi thứ dường như mới đối với kẻ ấy (tự thuật). Cuối cùng ngài rời Maresa để hành hương đến Giêrusalem mà ngài mong muốn từ lâu. Bởi vì ngài không có tiền và tài sản gì cả, nên ngài đi xin của bố thí hay thức ăn, ngài sống phụ thuộc vào lòng quảng đại của c. và khi ngài đi, ngài tiếp tục ghi lại lộ trình nội tâm của ngài. Ngài viết về cuộc đấu tranh của ngài với bóng đêm của tội lỗi và những khao khát về quyền lực, thú vui và tài sản. Ngài viết về việc ngài biến mình cho Đức Ki-tô và quá trình tiệm tiến về chiêm niệm mầu nhiệm nhập thể, đời sống công khai, cuộc khổ nạn và phục sinh của Đức Ki-tô. Những kinh nghiệm suy niệm này làm nền tảng cho linh thao của ngài, chính linh thao vạch ra tiến trình cầu nguyện và suy niệm nhằm lôi kéo ai đó vào cuộc hoán cải theo Đức Ki-tô và bước vào một tình yêu hoàn bị của Thiên Chúa. Thiêng liêng là một di sản về một thiên tài Inigo thiêng liêng và sáng tạo. Cách trình bày của linh thao nói lên rằng tầm tới Đức Ki-tô đang từng bước định hình trong tâm trí Inigo.