Hết…?

Một năm phụng vụ sắp chấm hết, vòng thời gian thế mà xoay vần quá nhanh, để lại nơi tôi bao nhiêu điều suy nghĩ. Thiết nghĩ đây là cơ hội tốt để tôi nhìn lại con người mình trong hành trình đã qua, cũng là dịp để tôi đặt ra cho mình những quyết tâm trong tương lai, kèm theo đó là những ưu tư được đặt trong tình yêu quan phòng của Thiên Chúa.

Hết một quãng đường ngắn, tôi thấy mình reo vui trước những hồng ân mà Thiên Chúa trao ban cho cuộc đời mình. Tôi đã đi qua hành trình tím hy vọng để đợi chờ Đấng Cứu Tinh; sau đó hân hoan mừng Ngôi Hai Thiên Chúa đến làm người và đồng hành với con người. Tôi cũng nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong cái màu xanh bình dị, nơi mà lòng thương xót và ơn cứu độ được biểu lộ qua cuộc sống thường hằng. Màu tím ngắt mang ý nghĩa thống hối và trở về của mùa chay, tôi thấu hiểu nỗi vui mừng của màu vàng chiến thắng trong đại lễ phục sinh. Như một lời nhắc nhở về sự bình dị của đời sống, màu xanh mộc mạc lần nữa cho tôi cảm giác bình an lạ thường, vì niềm vui phục sinh, niềm vui cứu độ đã ngấm vào những dung dị của kiếp người.

Tự hỏi hết mùa phụng vụ có phải là đã chấm hết? Một vòng của năm phụng vụ cứ lặp lại tiếp tục với những màu sắc tím – vàng – xanh – tím – vàng – xanh. Tôi không nghĩ như thế! Năm phụng vụ như những lời nhắc nhở bản thân tôi về lối sống và trưởng thành trong đời sống Ki-tô Hữu của mình. Mang phận người yếu đuối, tôi vẫn có những va vấp, thiếu sót của chính mình, nhưng tôi cũng đạt những thành quả nhất định. Cũng tựa như phía sau màu tím buồn là màu vàng và màu xanh hy vọng vậy. Đời tôi vẫn tiếp tục chứ không lặp lại như cũ, mỗi ngày mỗi mới hơn. Hành trình tiến lên không ngưng nghỉ là lời thôi thúc mà Thiên Chúa dành cho tôi cách cụ thể nhất qua những vòng năm phụng vụ này. Vì vậy, năm phụng vụ chấm hết về mặt thời gian, nhưng ý nghĩa của mùa này là vô hạn, vì Đức Ki-tô là trung tâm điểm cho những cử hành phụng vụ này, mà đời tôi thì đang bước theo Đức Ki-tô vĩnh hằng.

Hành trình năm qua với nhiều biến cố trong cuộc đời. Vui buồn lẫn lộn, thành công thất bại đan xen, nhưng nhìn kỹ lại tôi thấy tiềm tàng một sự lớn khôn khó tả. Chúa là nguyên lý duy nhất thúc đẩy sự triển nở âm thầm ấy trong con người tôi. Nhờ thế, tôi dám khẳng định rằng: “Tôi hôm nay khác hôm qua, và tôi ngày mai sẽ khác hôm nay”. Cái khác ấy là gì nếu không phải là những cố gắng biến đổi mình nên tích cực, vui tươi và bình an hơn. Cái khác ấy là gì nếu không là sống triển nở, tròn đầy và có ích hơn cho người khác. Cái khác ấy là gì nếu không phải là nỗ lực khắc phục những khuyết điểm, dẫu biết rằng đó không chỉ là chuyện một ngày một bữa, mà của cả đời người.

Vị bác sĩ sau những ca phẫu thuật thêm tự tin vào tay nghề của mình, nhờ đó khả năng cứu sống bệnh nhân tăng cao hơn. Một giáo viên sau nhiều năm kinh nghiệm có thể nắm chắc khả thể dạy dỗ học sinh thành công trong nhiều tình huống khác nhau. Bác nông dân sau những năm quần quật cũng rút ra cho mình năm tới phải làm như thế nào để đảm bảo cái ăn cái mặc cho gia đình. Anh công nhân – viên chức cũng nhận ra năm nay mình muốn làm ở vị trí nào, tay nghề tăng lên ra sao và có thể ứng cử vào một vị trí chính chuyên với mức lương hậu hĩnh hơn. Tôi cũng thế, sau hành trình lượng giá, nhìn nhận bản thân, tôi cũng vạch ra hướng đi chủ đạo mà mình sẽ bước, với kinh nghiệm đã trải qua, với nỗ lực thích hợp và nhất là ơn Chúa, thì chắc hẳn mọi chuyện sẽ tốt hơn, và đời sống sẽ triển nở hơn.

Tuy vậy quyết định cho bản thân cũng phải đắn đo trước những bất trắc của cuộc sống, vì làm sao tránh khỏi những điều bất ngờ luôn xảy đến. Đại dịch Covid 19 đã ập tới và làm thay đổi toàn diện của mọi quốc gia giàu cũng như nghèo trên thế giới. Lần theo đó là những ảnh hưởng không ngờ của thiên tai, hạn hán, lũ lụt đã dẫn theo bao nhiêu hệ lụy cho cuộc sống con người thời đại mới. Tôi đang sống trong chính bối cảnh như thế, không thể thay đổi ngoại cảnh được. Vấn đề là ở chỗ tôi phải thay đổi và ứng phó với những thay đổi ấy ra sao mà thôi. Như thế, quyết định cho bản thân cần dung hòa với chính bối cảnh hiện tại theo lối cân nhắc đầy khôn ngoan và can đảm. Xét về bình diện đức tin, thì Thiên Chúa luôn đồng hành bên con người trong mọi hoàn cảnh. Xét về bình diện cuộc sống, thì con người có quyền hy vọng ngày mai tốt hơn. Thế nên, những bất trắc như dấu hiệu, cảnh báo, thách thức và cũng là cơ hội mới để con người thăng tiến chính mình.

Không biết trong năm phụng vụ 2020-2021 này sẽ có những gì xảy đến, nhưng có một điều tôi biết rõ là lòng thương xót và sự quan phòng mà Thiên Chúa không ngừng ưu ái ban cho nhân loại và chính tôi. Nên dẫu gì thì dẫu, con người vẫn thuộc về Thiên Chúa vì chúng ta là thụ tạo yêu dấu của Người. Năm phụng vụ cũ đã qua đi, với những bất trắc của thời đại, nhưng không phải là dấu chấm hết, mà vẫn tiếp tục hành trình làm người, làm con Thiên Chúa. Nhìn những biến cố quanh mình trên hành trình ấy, thì có gì cản ngăn tôi tiến tới nhà Cha trên trời trong thời đại mới này.

Lạy Chúa, một năm phụng vụ đã qua, một năm phụng vụ mới lại đến, cùng với những ưu tư, vui buồn của kiếp nhân sinh. Nhưng chúng con tin rằng dù cho cuộc sống ra sao thì chúng con vẫn sống trong bàn tay quan phòng của Người. Xin Chúa tiếp thêm nghị lực, sức mạnh và đức tin để chúng con vững bước trên hành trình mới này. Amen.

Little Stream

Kiểm tra tương tự

Sống mùa Vọng cùng “cậu bé trong Tám Mối Phúc”

Sách đề cập trong bài: Một phần tiểu sử và lòng mộ đạo giúp ta …

Trong Chúa, chúng ta là những người bạn đích thực

Trong tâm tình chờ đón Đại lễ Mừng Chúa Giáng Sinh, Học Viện Thánh Giuse …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *