Chuyến xe khởi hành từ Huế lúc 6h30 tối đã cập bến xe Gia Lai lúc 5h sáng ngày 10/7/2022. Những hạt mưa nhỏ giọt liên hồi bên mái chái nhà xe, vài giọng nói hối thúc của mấy chú tài xế taxi: “Con về đâu? Lên chú chở về con ơi!”. Từ đằng xa hắt lại ánh điện của một vài quầy hàng mở sớm. Khung cảnh ấy không buồn nhưng cách nào đó đồng cảm với tâm trạng hỗn độn của con lúc bấy giờ. Con đã đến với Khóa Linh thao này với mong ước được cùng Ngài xếp đặt lại từng mảnh ghép cuộc đời mình…
Trong suốt hành trình đến Gia Lai, từ lúc kéo vali đến nhận phòng theo chỉ dẫn của các sơ, cho đến những giờ lấy điểm đầu tiên, hình bóng luôn hiện lên trong tâm trí con là ba của con. Hình ảnh một người đàn ông không thích ồn ào, nói ít nhưng hành động nhiều, là người yêu thương con nhiều đến mức khiến con cảm nhận dường như tất cả tình yêu trên thế giới này đều dành cho con. Thế nhưng, hình ảnh thân thương đó không bao giờ hiện diện cùng con trong bất kỳ dịp lễ tôn giáo nào. Bức hình kỷ niệm ngày Rước lễ lần đầu, bạn Kem, bạn Luỗm và nhiều bạn khác nữa đều có cả bố và mẹ bên cạnh. Còn con luôn chỉ có mẹ một bên và mẹ đỡ đầu hoặc ông bà ngoại ở phía còn lại. Đúng vậy, ba con là người không theo đạo Công Giáo. Cũng vì vậy, ba không bao giờ chấp thuận ước muốn trở thành nữ tu của con. Từ đó mọi dự định và ước muốn con hằng ấp ủ từ rất lâu nay chỉ có thể đứng nhìn con từ xa, khoảng cách tưởng chừng như không thể nào lấp đầy được…
Mặc dù có lòng mến mộ đối với Thánh I-nhã và là fan cứng của trang Truyền Thông Dòng Tên Việt Nam, con đã chưa bao giờ thực sự tìm hiểu kỹ về Linh Thao. Lần đầu tiên tham gia Linh Thao, mọi sự đối với con thật bất ngờ và mới lạ. Con đã sai khi từng nghĩ Linh Thao sẽ mang đến cho con những phương pháp thiêng liêng giúp phân định về những biến cố trong cuộc đời, để tìm ra một câu trả lời rõ ràng hơn từ Thiên Chúa. Thế nhưng con không hề thất vọng hay nuối tiếc khi phát hiện ra Linh Thao không giống như những gì con đã tưởng nghĩ. Vì sự thật là con đã “phải lòng” Linh Thao mất rồi. Linh Thao quả thực là một phương pháp cầu nguyện đặc biệt, lấy nguyên liệu từ chính Thánh Kinh, trong điều kiện hoàn toàn tĩnh lặng của tâm hồn và không gian bên ngoài để có thể đi vào sự kết hiệp thâm sâu với Chúa trong việc thực hành cầu nguyện.
Đã lâu lắm rồi con mới cảm nhận mình thực sự được ở gần Thánh Kinh đến vậy. Nhớ những ngày bận rộn với công việc quá, con còn không lật được trang sách Tân Ước ra để đọc Lời Chúa hằng ngày, chỉ có thể vừa tranh thủ làm việc vừa nghe chương trình MANNA của Truyền Thông Dòng Tên. Vậy mà trong thời gian Linh Thao, con đã đọc từng bản văn Kinh Thánh, rồi con đọc lại, đọc lại lần nữa, con đưa tay chạm lên từng con chữ trên đó và con ôm cả cuốn Tân ước vào lòng mình. Con nói con yêu Chúa, con muốn được yêu Chúa, thương Chúa trên hết mọi sự. Vậy mà “những bức thư tình” mà Người Yêu gửi đến, con lại bỏ quên một góc giữa những ưu tiên không đáng, trong khi đó, lẽ ra phải là “tín vật tình yêu” mà con kiếm tìm đầu tiên mỗi sáng thức dậy, khiến con cảm thấy bồi hồi khi nghĩ về trong suốt ngày sống và âu yếm gối bên đầu mỗi khi đêm về. Trong không gian tĩnh lặng hoàn hảo ấy, con còn nghe vang lại những lời nói đơn sơ nhưng lại có sức mạnh truyền cảm hứng đến kỳ lạ của quý đồng hành: “Các bạn cứ đi, đi đến nơi mà các bạn thấy lý tưởng cho hai người yêu nhau hẹn hò, ở đó các bạn sẽ gặp và cầu nguyện với Chúa”, “Các bạn cứ cầu nguyện để nhận ra mình có thể không là gì trong mắt người đời, nhưng… nhưng mình là “cục cưng” của Chúa”, v.v.. Lúc đó, con đã nguyện thầm với Chúa rằng: “Chúa ơi, nếu mà ba con cũng nhận ra được mình là “cục cưng” của Chúa thì hay biết mấy. Từ rất lâu rồi, con mong ước và nguyện cầu cho ba được trở lại đạo, không phải để được ba ủng hộ ước mơ tận hiến của mình, mà vì con thực sự cảm nhận được sự cô đơn và thiệt thòi đến chừng nào khi không nhận ra được sự thật mình đang được yêu thương vô cùng và vô điều kiện bởi một Đấng vô hình và toàn năng vô hạn.”
Linh Thao lần này Chúa không chỉ hẹn con đến gặp Ngài mà còn đưa con đến gặp gỡ mọi người. Trong suốt năm 5 ngày linh thao, chúng con được mời gọi gìn giữ bầu khí thinh lặng cho nhau. Các thao viên – với những khuôn mặt, dáng người hoàn toàn lạ lẫm, nhưng kì lạ là mặc dù chỉ lặng lẽ bước qua nhau như vậy, con vẫn cảm thấy hạnh phúc tràn ngập trong lòng. Có những lúc con được dịp bắt gặp một cử chỉ rất đáng yêu của một bạn thao viên trong nhà ăn, khi thì được thấy bóng lưng của ai đó vẫn mãi cặm cụi trong Nhà Chầu dù đó là giờ nghỉ trưa, có khi lại tình cờ nghe được giọng hát vang lên chúc tụng Thiên Chúa giữa lúc cầu nguyện quá ngất trí, v.v.. Và con đặc biệt tạ ơn Ngài đã cho chúng con có những giờ sinh hoạt nhóm. Chúng con không có đủ thì giờ để nói với nhau nhiều, nhưng nhờ ơn Chúa và lòng chân thành, chúng con đã nói lên được điều chúng con nên nói, đủ đầy và trọn vẹn. Từng câu chuyện chia sẻ, từng hoàn cảnh thân thế, từng lời tâm sự của các anh chị em Thao viên khiến con xúc động nhận ra rằng: “Giữa rừng cây Thánh Giá ấy, Thánh Giá của con hãy còn bé, hãy còn vừa sức lắm…”
Vậy ra, thời gian Linh Thao chính là kỳ nghỉ dưỡng của con cùng Chúa sau một năm con chính thức bước vào thế giới người lớn, chạy vạy với công việc mưu sinh. Những trải nghiệm cầu nguyện trong những ngày Linh Thao đối với con thực sự quá đặc biệt và tinh khôi. Con sợ rằng mình không thể tìm đúng ngôn ngữ để diễn tả, nên con xin được gìn giữ, bảo quản nơi riêng tư, thánh thiêng nhất trong tâm hồn mình. Từng ngày, từng ngày, mỗi phút, mỗi giây, con nhẹ nhàng thả mình chìm đắm trong tình yêu dịu dàng của Chúa. Ơn bình an thiêng liêng đó khiến con quên hết những lo âu, sợ hãi và bối rối khi nghĩ về tương lai – đang như một màn sương mịt mờ ẩn hiện, khiến con quên đi nỗi bận lòng con vẫn tự đặt ra cho mình bấy lâu nay, và ao ước đến với khóa Linh Thao để phân định được ơn gọi của mình trước những phản đối của ba con về ơn gọi tận hiến. Lời hướng dẫn của vị đồng hành như ngọn gió nhẹ len lỏi qua tâm trí con: “Con hãy để ý những dấu chỉ nhỏ nhất mà Chúa đã gửi đến cho con trong suốt một năm sống qua.” Con đã thưa với cha rằng: “Con thấy mình như cá không được sống trong nước, nhưng giờ đây con nhận ra sự thật là Chúa đã để con vượt lên chính mình và bơi vào một vùng nước mới mà Ngài đã chuẩn bị cho con.” Để từ một người rụt rè, ít nói, chỉ biết nói với Chúa là nhiều, con trở nên cởi mở, hòa đồng và nhanh nhẹn, nhờ đó con có cơ hội gặp gỡ, đồng hành với nhiều anh chị em xung quanh mình. Để từ một người chỉ quen sống trong vòng tròn khép kín từ nhà đến trường, từ trường đến nhà thờ,… con được đi ra những vùng ngoại biên, nơi môi trường xã hội, với ước mong mang theo hơi ấm tình yêu và bình an của Chúa, và còn nhiều dấu chỉ nhỏ bé khác mà con sẽ noi gương như Mẹ Maria: hằng suy đi nghĩ lại trong lòng…
Trước linh thao, và sau Linh Thao, ngay giây phút hiện tại này, tương lai đối với con vẫn là một tấm màn bị che khuyết nhiều phần. Tuy nhiên, nhờ kinh nghiệm Linh Thao lần này, con nhất định sẽ không lo nghĩ nhiều nữa. Con sẽ không lo lắng liệu một ngày nào đó trong tương lai con có thể khoác lên mình tấm áo Dòng và tuyên xưng tình yêu dành cho Ngài qua 3 lời khấn Phúc Âm hay không?. Lạy Chúa, con đã nhận ra ấy chính là một ước mơ bé con, còn ước mơ mẹ của mọi mơ ước đó chính là: được yêu Chúa trên hết mọi sự, trọn vẹn trong từng ngày sống của mình….
Tăng Nữ Việt Trung Anh
Linh Thao Giới Trẻ tại Pleiku, 2022