Bước đường “chênh vênh” theo Chúa

 

Chúa ơi!

Lướt facebook, con thấy nhiều người có hoàn cảnh khó khăn quá. Họ có khá nhiều gánh nặng trên vai – cơm áo gạo tiền, áp lực gia đình công việc, học hành, thi cử,… vậy mà con chẳng làm được gì cả. Con thấy rằng những khó khăn của con chẳng ví bằng họ được. Năm nay con đã 24 tuổi rồi, ở độ tuổi mà bao bạn bè đồng trang lứa đã có sự nghiệp ổn định, gia đình con cái hạnh phúc. Còn con giờ đây trắng tay, con chẳng có gì cả. Học vấn cũng không, sự nghiệp cũng không, gia đình cũng chẳng có. Đã bao lần con dang dở việc học, dang dở những quyết định con chọn lựa, để rồi chẳng có gì trong tay.

Con bước theo Chúa trong một dòng đơn sơ, nhỏ bé với những công việc thầm lặng. Con theo Chúa với những ước mơ sâu thẳm mà người đời coi là mơ hồ thiếu thực tế. Hè năm nay chuẩn bị bước chân vào Tập Viện, giai đoạn được coi là “Tuần trăng mật với Chúa”. Có thể người khác coi đó là điều bình thường, đơn giản, nhưng đối với con để có thể hiện diện và đưa ra quyết định vào Tập Viện là cả một hành trình, có những gian lao, vất vả, khó khăn nhưng cũng không thiếu những niềm vui, những nụ cười. Trước khi nộp đơn xin vào Tập Viện, con đã rất đắn đo, suy nghĩ bởi gia đình cũng còn nhiều khó khăn, bản thân cũng còn nhiều khiếm khuyết đầy tội lỗi. Sau một gian rồi con cũng đặt bút điền vào đơn và nộp cho Thầy phụ trách. Con cảm thấy mình thật liều mạng đó Chúa. Khi con quyết định điều đó, trong đầu con đã vẽ ra rất nhiều viễn cảnh về những khó khăn phía trước mà chắc hẳn con sẽ gặp phải. Con biết rằng Tu là sửa mình, thánh hóa bản thân, mưu ích cho Chúa và cho mọi người. Điều đó không hề đơn giản phải không Chúa? Phải cần thời gian, cần sự nỗ lực cố gắng của bản thân, và quan trọng nhất là phải luôn kết hợp với Chúa trong những giờ cầu nguyện, suy niệm, suy gẫm,…. Mọi thứ con có đều là Chúa ban cho con, dẫu nhiều khi con hoang phí khá nhiều thời gian, tiền bạc,… chắc Chúa buồn con lắm. Nhiều khi con nhìn những người bạn của con sống thật vui vẻ ở ngoài đời được làm những điều mình thích mà con cảm thấy buồn tủi lắm! Có khi con còn tự hỏi không biết lựa chọn của mình liệu có thật là đúng không, là hợp với ý Chúa không, phải chăng Ngài đã gọi con, chọn con thật không,… biết bao câu hỏi mà con tự đặt ra.

Thời gian dần trôi, từng câu hỏi cũng đã được trả lời. Cuộc sống đâu phải lúc nào cũng màu hồng, phải có những khó khăn thử thách thì mới giúp mình trưởng thành hơn, cậy trông vào Chúa hơn. Một sơ mà con quen biết đã nói với con rằng phải có khó khăn gian truân thử thách thì mới có công trước mặt Chúa khi mình vượt qua được, nếu mà sung sướng hạnh phúc quá thì có công trạng gì nữa. Và điều đó đã giúp con sống và hiện diện trong dòng đến giây phút này.

Con xin lỗi Chúa. Là một đứa con trai của Chúa, con thấy mình còn non nớt lắm, thiếu trưởng thành nữa. So với các anh em cùng dòng con không giỏi về mọi mặt. Đôi khi con mê chơi, lướt face, xem youtube mà lãng quên Chúa.

Chúa ơi, trong thời gian nghỉ hè này xin cho con biết canh tân lại đời sống của mình, biết dọn mình để chuẩn bị một hành trang thật tốt cho một năm Tập Viện sắp tới. Xin Chúa cùng đồng hành với con trong suốt hành trình ơn gọi của con, xin Chúa cũng ban thêm đức tin nơi lòng tin yếu kém của con. Xin Chúa chúc lành cho mọi công việc và mọi dự định của con Chúa nhé! Con cám ơn Chúa. Xin mọi người cũng  thêm lời cầu nguyện cho con để con bền đỗ đến cùng và có một năm Tập thật ý nghĩa và đầy tràn ân sủng Chúa.

Thanh Tâm

(Bài viết được tác giả gửi đến dongten.net)

Kiểm tra tương tự

Hãy tìm hiểu nhau như một vị thánh

Phần lớn các bạn trẻ Công giáo cảm thấy được mời gọi bước vào đời …

Bố ơi, ai vậy?

Ông đang nằm nghiêng mình trên chiếc ghế sofa, vừa xem ti-vi vừa thưởng thức …