Có một người bạn Công Giáo rất ghét xưng tội. Anh ấy ghét việc xưng tội đến độ đã 10 năm anh không đi xưng tội. Có nhiều lý do anh đưa ra để nói rằng: tại sao anh không đi đến với bí tích hòa giải. Anh sợ rằng, tội của anh quá nhiều đến độ xưng một lần thì không xuể. Anh sợ những gì vị linh mục sẽ nói trong tòa giải tội (anh đã có vài kinh nghiệm xấu, vài ấn tượng xấu về vị linh mục trong tòa giải tội). Anh cũng nói rằng, anh quá bận rộn.
Anh ấy không phải là người duy nhất có trải nghiệm và cảm nhận như thế về việc xưng tội. Vài năm trước, khi giúp linh hướng cho khóa tĩnh tâm, tôi gặp một người phụ nữ đã 20 năm không xưng tội. Lý do của chị ấy là vì đã có kinh nghiệm rất khó chịu với vị linh mục trong tòa giải tội.
Để trả lời cho người phụ nữ ấy, tôi nói: “Nếu bạn đã có một ấn tượng khó chịu với một bác sĩ, chẳng lẽ bạn không bao giờ gặp lại bác sĩ?” Tuy nhiên, ngay cả sau khi chúng tôi nói về những kinh nghiệm của chị, chị vẫn do dự cho việc trở lại bí tích hòa giải. Thời gian cho buổi gặp gỡ linh hướng khá ngắn, chỉ là 20 phút, vì còn phải dành thời gian cho những người kế tiếp. Tôi không nghĩ là chị ấy sẽ trở lại tòa giải tội.
Thỉnh thoảng tôi cảm thấy dường như cứng lưỡi trong những tình huống như thế. Không phải vì tôi xét đoán rằng, những người ấy là người Công Giáo tồi. Cũng không phải vì tôi không biết cách phản ứng trước những rào cản trong các tình huống ấy. Đúng hơn, đó là vì tôi thường xuyên đi xưng tội. Rất thường xuyên. Và tôi thích thế.
Thừa nhận rằng, tôi có thể dễ dàng xưng tội, vì tôi sống trong một nhà với nhiều linh mục, và cha linh hướng của tôi là một thành viên trong cộng đoàn. Mỗi khi tôi cảm thấy gánh nặng của tội lỗi, hoặc thậm chí là tội lỗi, tất cả những gì tôi cần làm là gõ cửa ai đó và hỏi.
Mặt khác, có chút khó khăn, vì tôi xưng tội với chính những người sống cùng nhà, và nhiều khi, những người ấy cũng là đồng nghiệp trong công việc. Ví dụ, sau khi tôi xưng tội với một vị linh mục trong cộng đoàn, rồi gặp lại người ấy trong bữa ăn sáng hôm sau, hoặc gặp lại nhau trong buổi họp báo. Thế nhưng, những điều ấy không làm tôi phiền lòng, bởi lẽ tôi nghĩ rằng, bất cứ ai sống cùng nhà với tôi hoặc làm việc cùng tôi, đều biết là tôi không hoàn hảo.
Tôi luôn nhớ lời của một giáo sư thần học của chúng tôi. Ngài nói với lớp tôi rằng: “Việc xưng tội không phải là để cho thấy bạn tệ hại tới mức nào, mà là để cho thấy Chúa tốt lành dường bao!”.
Cha James Martin SJ chia sẻ
Chuyển ngữ: Tứ Quyết SJ
Nguồn tin: http://www.americamagazine.org/faith/2017/02/18/fr-james-martin-hate-confession-heres-why-you-should-reconsider