Thánh INhã: QUID AGENDUM? Tự Thuật Của Khách Hành Hương Inigo (Kỳ XII)

inha60    1Ông ta cư ngụ trong một căn nhà nhỏ bên ngoài nhà thương được bốn tháng, vào một ngày kia một cảnh sát đến cửa nhà ông, gọi ông ta ra và nói: “Hãy đi với tôi một chút”. 2Và, rồi khi ném ông vào nhà tù, viên cảnh sát nói với ông: “Không được rời khỏi đây cho đến khi có lệnh mới”. 3Điều đó xảy ra vào mùa hè; và ông lại không được canh gác một cách cẩn thận: và cũng có nhiều người đến thăm ông.

Miona là một trong những người ấy: đó là cha giải tội của ông ta.

4Và ông ta làm cùng một công việc như khi ông được tự do: dạy giáo lý và cho các bài Linh Thao. 5Ông ta khôngbao giờ muốn nại vào luật sư cũng như nại đến tham tá toà án, dù cho nhiều người tình nguyện giúp ông. 6Ông ta nhớ cách đặc biệt Dona Teresa de Cardenas, người đã cho người đến thăm viếng ông và nhiều lần đề nghị với ông cách thức đưa ông ra khỏi nơi đó; nhưng ông ta không chấp nhận điều gì, và luôn nói: “Tôi vào đây vì lòng yêu mến ai thì Đấng ấy sẽ kéo tôi ra, nếu điều ấy phụng sự Ngài.”

61    1Ông ta ở trong tù trong vòng mười bảy ngày mà không một ai đến thẩm tra và ông ta cũng chẳng biết nguyên nhân tại sao mình bị bắt. 2Cuối cùng, cha Figueroa đến nhà tù và thẩm tra ông ta về nhiều điều, cả đến việc tra hỏi xem ông ta có dạy người ta tuân giữ ngày sabbat không. 3Và cha ấy hỏi ông ta có biết hai người phụ nữ, mẹ con với nhau không; và ông ta trả lời rằng có. 4Và cha ấy hỏi xem ông ta có biết đến cuộc ra đi của họ trước khi họ lên đường không; và ông ta trả lời không, vì ông ta đã hứa với họ như thế. 5Và Cha Đại Diện, khi đặt tay lên vai để bày tỏ niềm vui mừng đã nói: “Chính đây là nguyên cớ  mà con phải vào chốn này.” 6Trong số nhiều người đi theo vị khách hành hương, có một người mẹ và một người con gái, cả hai đều goá chồng – và người con gái còn rất trẻ và rất xinh đẹp – họ đã tiến sâu trong những điều thuộc về thiêng liêng, nhất là người con gái; và họ tiến xa đến nỗi, cho dù họ thuộc hàng quí phái, họ vẫn đi chân không chỉ hai mẹ con với nhau đến viếng đền thờ Veronica ở Jean – và tôi không biết họ có đi xin ăn hay không. 7Và điều đó gây náo động ở Alcala. 8Và vị tiến sĩ  Ciruelo, phần nào như người bảo trợ của họ, đã nghĩ rằng tên tù nhân này đã xúi giục họ và vị ấy cho bắt tên này vì tội ấy. 9Vậy, khi nghe điều cha Đại Diện nói cho ông, tên tù nhân nói với cha: “Cha có muốn con nói nhiều hơn chút ít về điều này không?” 10Cha nói “được”. 11Vì thế, tên tù nhân nói: “Cha phải biết rằng hai người phụ nữ này đã nhiều lần nài nỉ con, vì họ muốn đi khắp thế gian để phục vụ những người nghèo khổ, từ nhà thương này sang nhà thương khác. 12Và con đã luôn luôn buộc họ từ bỏ ý định này, lý do vì người con gái còn quá trẻ và quá xinh đẹp, v.v… 13Và con đã nói với họ rằng, vì họ muốn thăm viếng người nghèo khổ, họ có thể làm điều đó ở Alcala và đi theo cha trao Mình Thánh Chúa.” 14Một khi việc trao đổi kết thúc, cha Figueroa rút lui với viên kiểm sát, kẻ viết biên bản trên và mang đi theo.

62   1Vào lúc này, Calixto đang ở Segovia. 2Khi anh ta biết vị khách hành hương bị bỏ tù, anh ta đến ngay tức khắc, mặc dù vừa mới bình phục từ một cơn bệnh nặng, rồi tự mình anh ta vào tù ở với ông ta. 3Nhưng về phần mình, vị khách hành hương nói với anh ta rằng tốt hơn là phải đi trình bày với cha Tổng Đại Diện. Vị này đối xử tử tế với anh ta và nói rằng sở dĩ phải nhốt ông ta vào tù vì ông ta phải ở trong đó cho đến khi những người phụ nữ đó trở về để xem họ có xác nhận đúng như lời ông ấy khai báo hay không. 4Calixto ở lại trong tù một ít ngày; nhưng vì vị khách hành hương thấy rằng điều đó gây nguy hại cho sức khoẻ anh ta vì anh ta chưa hoàn toàn bình phục, nên ông nhờ một vị tiến sĩ, một người bạn thân thiết của ông, đem anh ta ra khỏi tù.

5Bốn mươi hai ngày trôi qua từ ngày vị khách hành hương đi vào tù cho đến ngày ông ta được kéo ra khỏi đó; sau cùng hai người phụ nữ sốt mến trở về, viên kiểm sát đến nhà tù và đọc bản án cho ông ta: ông được tự do, nhưng họ phải ăn mặc như mọi người sinh viên khác và không được nói những điều thuộc về đức tin trong vòng bốn năm cho đến khi họ học hành xa hơn, vì họ chưa đủ kiến thức. 6Thực ra, vị khách hành hương là người học biết nhiều hơn, nhưng không có nền tảng bao nhiêu; đây chính là điều mà ông ta thường khai ra ngay khi người ta thẩm vấn ông.

63   1Sau bản án này, ông ta có chút do dự không biết phải làm gì: thật vậy, dường như người ta đóng cửa lại mà không cho phép ông giúp đỡ các linh hồn khi không đưa ra bất cứ một lý do nào khác mà chỉ vì ông ta chưa học hành đầy đủ. 2Và sau cùng, ông ta quyết định đi gặp đức Tổng Giám Mục Toledo, tên là Fonseca, và đặt sự việc vào tay ngài.

3Ông ta khởi hành từ Alcala và tìm gặp đức Tổng Giám Mục ở Valladolid; và kể lại cho ngài cách trung thành sự việc đã xảy ra, ông ta nói với ngài rằng, dù không thuộc thẩm quyền của ngài và cũng không bị buộc phải tuân giữ bản án, nhưng về điều này ông ta sẽ làm điều mà đức Tổng Giám Mục ra lệnh cho ông (ông ta nói với đức Tổng Giám Mục ở ngôi thứ hai, như ông ta vẫn nói  với mọi người). 4Đức Tổng Giám Mục tiếp đón ông ta rất tử tế và khi hiểu rằng ông ta muốn đi đến Salamanca, đã nói với ông ta rằng ngài cũng có những người bạn ở Salamanca và cả một học viện nữa, và sẽ nhờ họ giúp đỡ ông ta. 5Và ngài còn cho ông ta bốn đồng bạc “écus” trước khi ông ta lên đường.

Kiểm tra tương tự

Giới thiệu sách mới: VÂNG PHỤC TRONG ĐỜI TU – MỘT ĐÓNG GÓP CỦA LINH ĐẠO I-NHÃ

Sự vâng phục là một trong ba lời khấn mà các tu sĩ phải tuân …

Sách “Ý NGHĨA VÀ LỊCH SỬ CỦA HÀNH HƯƠNG”

Lời giới thiệu của Lm. Giuse Cao Gia An, SJ, Tiến sĩ chú giải Kinh …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *