Lần nọ, có một vị linh mục người Tây Ban Nha rất thông thạo tiếng Việt trong cả lời ăn tiếng nói lẫn việc viết lách. Cha nói với chúng tôi rằng: Chúng ta rất vinh hạnh vì được làm bạn thân với 2 người nổi tiếng nhất thế giới từ xưa tới nay. Chúng tôi tròn mắt ngây ngô chưa hiểu là thế nào. Cha nhìn mà hỏi lại: Ủa, tụi con không biết hả? Dạ không, thưa cha. Cha bình thản nói: Hai người đó là Chúa Giêsu và Mẹ Maria. À thì ra thế!
Mà đúng thật. Hai Đấng ấy hầu như ai cũng biết đến tên, cho dù họ là ai chăng nữa. Các tín hữu thì biết để tin thờ, những người đơn sơ khiêm tốn thì biết đó là hai Đấng rất thánh, những người dửng dưng thì cũng biết đó là hai nhân vật rất quan trọng đối với nhiều người, những người vô thần cực đoan thì cũng ra sức tìm hiểu để chống phá, những người vô thần trung dung thì cũng biết đó là hai nhân vật vô cùng quan trọng của tôn giáo… và còn bao nhiêu thái độ, bao nhiêu tâm tình, bao nhiêu biến cố sự kiện, bao nhiêu sách vở tiếp tục hằng ngày nói về hai Đấng ấy.
Thật nghịch lý. Mẹ nổi tiếng vì Mẹ âm thầm. Mẹ vĩ đại vì Mẹ đơn sơ khiêm nhường. Mẹ Maria chỉ là một cô thiếu nữ bình dân nơi một ngôi làng bình thường. Ngôi làng Nazaret bình thường đến độ tầm thường, như lời nhận xét của ông Nathanaen nói: ở Nazaret thì có gì hay đâu. Cuộc đời của gia đình Nazaret bình dị đến độ hầu như không có gì đáng để nói. Bởi lẽ, Chúa Giêsu sống suốt cuộc đời 30 năm mà mọi người làng xóm chẳng thấy có gì lạ thường. Cuộc sống cứ thế trôi như lẽ thường vẫn thế. Mẹ Maria là con người bình dị đến nỗi, khi Chúa Giêsu đi rao giảng và trở nên nổi tiếng, người ta mới đặt lại câu hỏi: Bởi đâu ông ta được như thế, Mẹ của ông ta chẳng phải là bà Maria sao? Tất cả sự âm thầm giản dị ấy, như chiếc bình sành đơn sơ chứa đựng ngọc quý là con đường của Thiên Chúa. Mẹ mang lấy con đường của Thiên Chúa vào cuộc đời mình.
Nếu như Thiên Chúa yêu mến loài người đến độ trở thành một con người để sống với con người, thì Mẹ cũng yêu mến Thiên Chúa đến độ dành trọn cuộc đời mình để đón lấy lời gọi mời của Thiên Chúa, để làm Mẹ của một trẻ thơ, làm Mẹ của Con Một Thiên Chúa. Nghe ra có vẻ vĩ đại và nhiều người thích thú, nhưng đó thực sự là con đường khó khăn vất vả, khiêm nhường và khổ đau. Truyền thống có ghi nhớ về 7 sự đau đớn của Đức Mẹ. Nhưng không chỉ có khổ đau với 5 sự thương, còn có những cung bậc khác nữa với mùa vui mùa sáng mùa mừng. Thế nhưng, cho dù là vui thương sáng hay mừng, thì tất cả đều là những mầu nhiệm, mầu nhiệm Thiên Chúa viếng thăm con người và ở cùng con người, mầu nhiệm của bàn tay dịu hiền tuyệt vời của Mẹ Maria.
Mẹ giơ tay lên đón lấy ý Chúa và chắp tay vâng lời Thiên Chúa như sứ thần truyền. Mẹ đưa tay ra để nâng đỡ bà chị họ Elisabet. Mẹ vòng tay ôm lấy Hài Nhi Giêsu trong hang đá. Mẹ ẵm trẻ Giêsu lên Đền Thờ. Mẹ mừng vui nắm lấy tay người con khi tìm thấy Chúa trong Đền Thờ… Từng cử chỉ ấy, hầu như ai cũng có thể làm, nhưng hình như ít người muốn làm.
Chẳng phải ngày xưa Mẹ Maria mới sống âm thầm giản dị như thế. Ngày nay Mẹ vẫn làm như vậy. Trong cuộc hiện ra của Đức Mẹ tại Lộ Đức với thánh nữ Bernadette năm 1858, Mẹ đã chọn một ngôi làng hẻo lánh. Mẹ đã chọn một bé gái thôn quê hiền lành là Bernadette mới 14 tuổi. Sứ điệp của một Bà Đẹp từ Trời muốn gửi cho nhân loại, lại được gửi qua một sứ giả đơn sơ đến độ tầm thường trước mặt thế gian. Ngay cả tên của Bà Đẹp, em Bernadette cũng phải cố gắng lắm mới có thể nhớ được. Và đương nhiên, lúc đầu em chẳng thể hiểu được tên ấy có nghĩa là gì. Đấng Vô Nhiễm nguyên tội nghĩa là gì, em không biết. Em chỉ biết rằng, Bà ấy đẹp lắm, tốt lắm, hiền lắm, và tuyệt vời lắm. Và dù em phải chịu bao nhiêu khó khăn thử thách và chống đối do người ta ở chính quyền và ngay cả trong Giáo hội gây ra, nhưng Bernadette không sờn lòng nản chí. Em vui tươi và trung thành gìn giữ và thực hiện những gì Bà Đẹp nói với em.
Trong bối cảnh chiến tranh thế giới thứ nhất với những biến động khôn lường, Mẹ lại chọn một ngôi làng hẻo lánh dường như nằm bên rìa của thế giới, đó là làng Fatima năm 1917. Mẹ chọn 3 trẻ em mục đồng là Lucia, Phanxico và Jacinta. Sứ điệp Mẹ gửi đến thật là đơn sơ và khẩn thiết: Hãy siêng năng cầu nguyện với Kinh Mân Côi, hãy sám hối, và cải thiện đời sống.
Nếu muốn, bạn có xem bộ phim về Đức Mẹ hiện ra tại Lộ Đức và bộ phim về Đức Mẹ hiện ra tại Fatima, bạn sẽ dễ dàng cảm nhận được sự đơn sơ giản dị mà vĩ đại của Mẹ và của những tâm hồn bé nhỏ luôn khao khát đường lành và yêu mến Chúa.
Có lần cha linh hướng hỏi tôi về kinh nghiệm của bản thân khi cầu nguyện với Mẹ Maria. Tôi thấy chẳng có nhiều điều để nói. Chỉ biết rằng, cầu nguyện với Mẹ thì lòng mình thật bình an thanh thản và nhận được ủi an nâng đỡ. Chỉ biết rằng, mình vừa lần chuỗi vừa ngủ gật, vừa ngại ngùng với Mẹ nhưng không chút sợ gì, vì biết chắc rằng Mẹ sẽ không giận. Chỉ biết rằng, hình như mình không biết sẽ nói gì với Mẹ, chỉ là biết kể lể về cuộc sống, rồi lâu lâu có một vài điều gì đó rất dễ thương, hình như Mẹ gợi ý cho mình. Chỉ biết rằng, hình như Mẹ ít nói nhưng nói rất duyên. Chỉ biết rằng, khi người ta không tỏ ra yêu mến Đức Mẹ, con cảm thấy rất buồn. Chỉ biết rằng, Mẹ phải chịu đau khổ rất nhiều, nhưng Mẹ không bao giờ mất nét vui tươi của niềm hy vọng. Con yêu Mẹ, Mẹ ơi!
Tứ Quyết SJ