Nhiều chứng nhân khai trước tòa điều tra phong thánh về việc thánh I-nhã “ngất 8 ngày”, từ ngày 15 đến ngày 22 tháng 7: trong những người ấy, ngài “không cử động chút nào và một số người cho là ngài đã chết”[160]. Ngài đầu tiên nêu lên trong sách vở là Pedro Ribadeneira[161]. Đa số dân chúng tin là ngài ngất trí và đó là một phép lạ. Các sử gia kẻ tin người không. Đi xa nhất có lẽ là Ignacio Casanovas: “Những ánh sáng thánh I-nhã nhận được ở Manresa, đặc biệt ơn soi sáng phi thường Cardoner và 8 ngày ngất trí, có một giá trị vượt khỏi đời sống thâm sâu của ngài, và ảnh hưởng đến việc thành lập cũng như toàn bộ đời sống của Dòng Tên.”[162] Nhưng theo Ricardo García-Villoslada, hiện nay các nhà phê bình lịch sử không coi việc thánh I-nhã ngất 8 ngày ấy như ngất trí thần bí mà chỉ là ngất xỉu thường tình thôi[163]. Có lẽ chính thánh I-nhã cũng coi việc đó chẳng có gì quan trọng, nên không đề cập trong Hồi Ký.
Lúc thánh I-nhã khỏe lại, có thể làm việc tông đồ được, thì mùa xuân đã đến. Đây là thời gian thuận tiện để đáp tàu từ Barcelona sang Ý, xin phép Đức Thánh Cha tại Rôma, rồi phải đến Venezia vào mùa hè để đáp tàu hành hương đi Giêrusalem. Khoảng ngày 23.2.1523, ngài từ biệt Manresa, và được một nhóm thân hữu đi bộ 5 km tiễn đưa đến tận cầu Vilomara[164]. Trên đường, hẳn là ngài dừng lại cầu nguyện trước Thánh Giá del Tort, tu viện Thánh Clara, thánh giá Culla, đền Đức Mẹ Viladordis.
Joseph Conwell nói: “Thánh I-nhã không chọn Manresa, chính Manresa đã đến với ngài.[165]” Nadal nói thánh I-nhã “được dẫn đến nơi ngài không biết”[166]. Laínez cho biết thánh I-nhã gọi Manresa là “Hội Thánh sơ khai” của ngài[167]. Chúng ta tạm kết luận với Pedro Arrupe: “Những ngày tháng ở Maresa, cùng với hàng loạt những soi sáng ở Cardoner, tạo nên một bước ngoặt Copernic nơi thánh I-nhã (cũng như việc khai sinh và đặc sủng Dòng về sau)… Sự kiện mỗi khi cần xác định cụ thể anh em trong Dòng phải phục vụ tha nhân thế nào, thánh I-nhã suốt đời nhắc đi nhắc lại ‘chuyện đã xảy ra cho tôi tại Manresa’ là một lời khẳng định về liên hệ chặt chẽ giữa những soi sáng ngài nhận được ở đó – mang dấu ấn Ba Ngôi, như chúng ta đã thấy – với sự chuyển biến sang đời sống tông đồ qua những chủ đề trọng tâm của Linh Thao, và với bước chuyển từ việc tông đồ cá nhân ban đầu sang việc tông đồ được định chế hóa trong Dòng Tên.”[168]
Manresa đã để lại dấu ấn không bao giờ phai mờ được nơi thánh I-nhã và trong Dòng Tên.