MẾN YÊU HẰNG NGÀY
Thứ 7, 26-10-2019 (Lc 13,1-9)
Cùng lúc ấy, có mấy người đến kể lại cho Đức Giê-su nghe chuyện những người Ga-li-lê bị tổng trấn Phi-la-tô giết, khiến máu đổ ra hoà lẫn với máu tế vật họ đang dâng. Đức Giê-su đáp lại rằng: “Các ông tưởng mấy người Ga-li-lê này phải chịu số phận đó vì họ tội lỗi hơn mọi người Ga-li-lê khác sao? Tôi nói cho các ông biết: không phải thế đâu; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy. Cũng như mười tám người kia bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết, các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người ở thành Giê-ru-sa-lem sao? Tôi nói cho các ông biết: không phải thế đâu; nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy.”
Rồi Đức Giê-su kể dụ ngôn này: “Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình. Bác ta ra cây tìm trái mà không thấy, nên bảo người làm vườn: ‘Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất?’ Nhưng người làm vườn đáp: ‘Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó. May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi.'”
SUY NIỆM
Hình ảnh cây vả trong bài Tin Mừng hôm nay phản chiếu chính tâm hồn của mỗi chúng ta. Trong đời sống thường ngày, rất nhiều khi chúng ta rơi vào tình trạng tội lỗi hư hỏng, sống xa rời Thiên Chúa và mâu thuẫn với mọi người xung quang thì tất yếu đời sống của chúng ta sẽ ít hoặc thậm chí là không sinh hoa trái.
Có thể hiện tại bạn không giống cây vả ấy vì bạn đang sống hiệp thông với Thiên Chúa. Nhưng nếu đến một lúc nào đó, khi bạn rơi vào tình trạng khô khan nguội lạnh, hoặc phải chật vật đấu tranh với những sầu khổ thiêng liêng, thì hãy nhìn nhận bản thân như cây vả trên. Và hãy cố gắng nhớ rằng người làm vườn, chính Chúa Giêsu, đã cam kết “sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó”.
Điểm nhấn trong đoạn Phúc Âm trên là Đức Giê-su đã không xem cây vả như loài vô dụng không có giá trị. Ngài là Đấng giàu lòng thương xót và bao dung. Cho nên, Ngài không nỡ chặt bỏ cây ấy, lại còn cam kết sẽ chăm sóc nó, tạo thêm cơ hội cho nó được đơm hoa kết trái.
Với chúng ta cũng thế, Chúa Giê-su không bao giờ từ bỏ dù chúng ta có lầm đường lạc lối và chai lì bướng bỉnh như thế nào. Ngài hằng kiên nhẫn, luôn kiếm tìm và khao khát chạm đến chúng ta để cuộc đời của chúng ta một lần nữa có thể được tái sinh và đơm nhiều hoa trái.
Tuy vậy, lời cuối của người làm vườn cũng là một lời cảnh tỉnh cho mỗi người chúng ta. Nếu không nắm bắt cơ hội mà cứ mãi khư khư trong tình trạng chai lì trơ trọi, thì chúng ta sẽ chung số phận với cây vả không sinh trái trong mùa sau – “ông sẽ chặt nó đi”.
Phản tỉnh: Liệu bạn có cảm thấy mình cần được Chúa Giê-su “vun xới chung quanh” không? Khi được vun xới, ban đầu có lẽ cây sẽ rất đau vì có thể bị đứt vài chiếc rễ. Nhưng sau đó, nhờ đất tơi xốp và phân bón mỡ màu, cây sẽ phát xum xuê, dồi dào hơn. Chúng ta cũng vậy. Đừng e ngại, hãy để Chúa Giêsu nuôi dưỡng và ấp ủ, để rồi cuộc đời ta sẽ lại tốt tươi, nảy nở và sinh nhiều hoa trái.
Lạy Chúa, con biết con luôn luôn cần đến tình yêu và sự quan phòng của Ngài. Xin cho con được nuôi dưỡng trong Ngài để con có thể sinh hoa kết quả như Ngài mong muốn ở con. Xin giúp con mở rộng cánh cửa tâm hồn, để ở đó Ngài có thể ủ ấp con, giúp con hoàn thành mọi sứ vụ Ngài giao cho con. Lạy Chúa Giê-su, con tín thác vào Chúa.
—–//—-//——
Biên dịch: Nhóm Bạn Đường Linh Thao
Nguồn: https://mycatholic.life/books/catholic-daily-reflections-series/ordinary-time-weeks-18-34/twenty-ninth-week-in-ordinary-time/