MẾN YÊU HẰNG NGÀY – Đầy tớ khôn ngoan
Thứ 7, 01-09-2018 (Mt 25, 14-30)
“Quả thế, cũng như có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ đến mà giao phó của cải mình cho họ. Ông cho người này năm yến, người kia hai yến, người khác nữa một yến, tuỳ khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi. Lập tức, người đã lãnh năm yến lấy số tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời được năm yến khác. Cũng vậy, người đã lãnh hai yến gây lời được hai yến khác. Còn người đã lãnh một yến thì đi đào lỗ chôn giấu số bạc của chủ. Sau một thời gian lâu dài, ông chủ đến tính sổ với các đầy tớ và thanh toán sổ sách với họ. Người đã lãnh năm yến tiến lại gần, đưa năm yến khác, và nói: “Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi năm yến, tôi đã gây lời được năm yến khác đây.” Ông chủ nói với người ấy: “Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!” Người đã lãnh hai yến cũng tiến lại gần và nói: “Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi hai yến, tôi đã gây lời được hai yến khác đây.” Ông chủ nói với người ấy: “Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!” Rồi người đã lãnh một yến cũng tiến lại gần và nói: “Thưa ông chủ, tôi biết ông là người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi. Vì thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông dưới đất. Của ông đây, ông cầm lấy!” Ông chủ đáp: “Hỡi đầy tớ tồi tệ và biếng nhác! Anh đã biết tôi gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi, thì đáng lý anh phải gởi số bạc của tôi vào ngân hàng, để khi tôi đến, tôi thu được cả vốn lẫn lời chứ! Vậy các ngươi hãy lấy yến bạc khỏi tay nó mà đưa cho người đã có mười yến. Vì phàm ai đã có, thì được cho thêm và sẽ có dư thừa ; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy đi. Còn tên đầy tớ vô dụng kia, hãy quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài: ở đó, sẽ phải khóc lóc nghiến răng.”
SUY NIỆM
Hôm nay, Chúa Giê-su dùng dụ ngôn những nén bạc để dạy cho chúng ta một bài học. Có một Ông chủ sắp đi phương xa nên đã trao cho đầy tớ những nén bạc của mình. Ông chủ chắc hẳn rất tín nhiệm các đầy tớ nên đã không ngần ngại trao ban với ước mong rằng họ sẽ dùng những nén bạc ấy mà sinh lời. Chúng ta có cái nhìn và cảm nhận như thế nào về hình ảnh ông chủ và các đầy tớ? Qua dụ ngôn này Chúa Giê-su muốn dạy chúng ta điều gì? Phải chăng ông chủ rộng lượng ấy là hình ảnh một Thiên Chúa vĩ đại luôn sẵn sàng ban tặng cho các đầy tớ thân cận là tất cả chúng ta những nén bạc quý giá? Quả thật, Thiên Chúa tặng ban cho mỗi người chúng ta những tài năng rất riêng biệt về cả “loại“ và “lượng“ sao cho phù hợp với khả năng của mỗi người. Vì thế, chúng ta đừng so sánh mình với người khác để đố kỵ hay thất vọng, bởi điều phù hợp với người này chưa chắc đã phù hợp với người kia, hãy biết khiêm nhường và vui vẻ đón nhận “loại” và “lượng” tài năng của riêng mình và sử dụng tối ưu những tài năng ấy mới là điều thách đố. Chúng ta cần phát triển tài năng của mình, nhưng không chỉ sử dụng tài năng ấy cho bản thân như người đầy tớ đã chôn nén bạc xuống lòng đất, nhưng biết dùng nó như một công cụ tốt để phục vụ mọi người xung quanh, nơi mình sống, học tập và làm việc, cho gia đình, giáo hội và xã hội như người đầy tớ khôn ngoan biết làm sinh lợi trên những nén bạc được giao.
Hôm nay chúng ta nên dành một khoảng thời gian riêng, nhất là những người trẻ, để nhận ra đâu là những món quà, tài năng mà Thiên Chúa ban cho ta. Nhiều người trong chúng ta chưa bao giờ thực sự suy nghĩ về “nén bạc” của mình và chỉ sống đời sống người Kitô hữu theo cách thụ động, chỉ quan tâm tới chính mình, nghĩ rằng chỉ cần tuân giữ các điều răn của Chúa và Giáo Hội, thực hiện “bổn phận tôn giáo”, giữ mình sao cho khi chết vẫn trong “tình trạng ân sủng” là đủ. Cách sống “an toàn” nhưng máy móc này cũng làm lãng phí tài năng. Chúng ta hãy tự hỏi mình “Tôi có khả năng gì đặc biệt? Tôi có thể làm những điều gì để giúp đỡ mọi người? và quan trong nhất là: tôi đã và đang sử dụng những tài năng ấy như thế nào? Đừng trì hoãn việc này, hãy làm ngay hôm nay vì chúng ta đã được nhắc nhở rằng chẳng đầy tớ nào biết được thời điểm “Chủ” trở về.
Chúa tín ban cho con cái Ngài các hồng ân, sự khôn ngoan, khả năng chuyên biệt và cả sự tự do để sử dụng chúng theo cách họ muốn. Nhưng trong câu chuyện dụ ngôn trên, Chúa giận ghét sự thờ ở và thái độ coi thường những điều nhỏ bé. Ngài khen thưởng những ai biết dùng tài năng của mình mà làm điều tốt lành như những người tôi tớ trung tín ngay cả khi họ chỉ được trao ban rất ít, thì này họ sẽ được Ngài tin tưởng và ban thêm dư đầy. Nhưng ai đã lãnh đạm, lãng phí những gì Ngài ban cho thì nay sẽ mất luôn những gì họ đã có.
Bài học chúng ta cần nhận ra đó là không ai đứng yên mãi trong đời sống Kitô hữu, chúng ta hoặc là tốt hơn hoặc là xấu hơn, một là gần Chúa hơn, hai là xa Chúa hơn. Liệu bạn có đang phục vụ Chúa bằng những tài năng và hồng ân Ngài đã ban cho bạn chưa?
“Lạy Chúa Giê-su, xin cai trị trí lòng con và làm Vua trong gia đình con, trong mọi mối tương quan của con, xin Chúa hãy làm chủ trong mọi việc con làm và con phục vụ. Xin giúp con biết sử dụng những hồng ân và tài năng Chúa ban với sự khôn ngoan để làm vinh danh Chúa hơn.”
Nguồn: https://livingspace.sacredspace.ie/o2217g/
http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/2018/sep1.htm